Để thúc đẩy ngành chế biến gỗ phát triển, đồng thời góp phần ngăn chặn tiêu cực, quản lý và bảo vệ rừng tốt hơn, UBND tỉnh Đắc Lắc đã ra quyết định: Trong năm 2010 phải di dời hết các cơ sở chế biến gỗ trong rừng, gần rừng… Thế nhưng, cho đến nay (9.2011), việc di dời các cơ sở chế biến gỗ gần rừng vẫn không thực hiện được. Vì sao vậy?
Chủ trương đúng
Ngày 14.12.2010, UBND tỉnh Đắc Lắc ra Quyết định số 3244/QĐ-UBND “Về việc phê duyệt dự án quy hoạch ngành chế biến gỗ trên địa bàn tỉnh giai đoạn 2010 – 2020”. Trong quyết định này có nêu: “Trong năm 2010 không còn cơ sở chế biến gỗ trong rừng, gần rừng (cách rừng 3km)”; sau đó từng bước các cơ sở chế biến gỗ (CSCBG) phải di dời vào các khu, cụm công nghiệp, hoặc các điểm quy hoạch, theo lộ trình: Năm 2011 di dời được 70% số cơ sở chế biến gỗ, năm 2012 di dời 100%. Đây là một chủ trương hoàn toàn đúng đắn. Bởi chỉ trên cơ sở di dời vào các khu, cụm công nghiệp, điểm được quy hoạch thì các CSCBG mới có mặt bằng ổn định, mới có điều kiện để đầu tư thiết bị, công nghệ tiên tiến, sản xuất các sản phẩm hàng hóa chất lượng cao, mẫu mã đẹp, đáp ứng được nhu cầu của thị trường, từ đó sản xuất kinh doanh mới có hiệu quả cao.

Cơ sở chế biến gỗ Phước Lộc Thọ tại xã Krông Na, huyện Buôn Đôn ở gần bìa rừng VQG Yôk Đôn, nhưng đến nay vẫn chưa di dời.
Mặt khác, việc di dời các CSCBG trong rừng, gần rừng, còn là một giải pháp quan trọng để hạn chế việc phá rừng. Bởi các cơ sở chế biến này lâu nay là những địa chỉ tiêu thụ phần lớn gỗ lậu trên địa bàn mà ai cũng biết, nhưng việc ngăn chặn lại quá nhiều “vướng mắc”. Chẳng hạn, ngay trong vùng đệm của Vườn quốc gia Yôk Đôn vẫn có tới 3 xưởng chế biến gỗ. Nơi đây không còn rừng sản xuất, tức là không còn rừng được phép khai thác gỗ. Thế nhưng các CSCBG ở đây vẫn sống khỏe, sống ngon, bằng thủ thuật đơn giản: Mua một ít gỗ tròn có đủ giấy tờ ở nơi khác đưa về xưởng “làm mồi”, sau đó hằng đêm âm thầm nhập gỗ lậu vào xưởng, xẻ ngay trong đêm; cứ thế họ xuất bán gỗ xẻ hoặc làm thành các sản phẩm nội thất rồi bán một cách hợp pháp. Điều lạ là: Người dân ở quanh các xưởng cưa này đều biết rõ cách làm ăn nói trên, nhưng các ngành chức năng có nhiệm vụ quản lý bảo vệ rừng trên địa bàn thì không biết, nên cả năm chẳng xử lý được vụ nào, hoặc chỉ xử lý một vài vụ làm ví dụ mà thôi(!). Và cứ thế gỗ quý VQG Yôk Đôn liên tục bị lâm tặc chặt trộm, mỗi ngày một cạn kiệt…
Ông Lê Tiến Dũng – Phó Chủ tịch xã Krông Na, huyện Buôn Đôn – xã nằm trong vùng đệm của VQG Yôk Đôn – khẳng định: Chủ trương này là cần thiết, nó sẽ giảm được áp lực lên công tác quản lý bảo vệ rừng của VQG và chính quyền địa phương, chúng tôi hoàn toàn ủng hộ…
Triển khai dở
Cái dở thể hiện ngay trong văn bản của UBND tỉnh. Ngày 14.12.2010 UBND tỉnh mới ban hành văn bản 3244/QĐ-UBND, nhưng đã đặt ra yêu cầu: “Trong năm 2010 không còn cơ sở chế biến gỗ trong rừng, gần rừng (khoảng cách từ cơ sở chế biến gỗ đến ranh giới được xác định là rừng, đất có rừng khoảng 3km)”. Đó là một yêu cầu phi thực tế. Vì chỉ có 16 ngày để triển khai thực hiện quyết định từ tỉnh đến tận cơ sở, bao gồm phổ biến chủ trương đến việc các CSCBG tìm được địa điểm di dời, tổ chức di dời toàn bộ máy móc, nhà xưởng… là điều chỉ thực hiện được “trong mơ”(!). Điều đáng nói nữa là: Hầu hết các CSCBG khi thành lập, đầu tư xây dựng nhà xưởng đều có đủ hồ sơ, thủ tục, được UBND tỉnh và các ngành chức năng cấp phép, chấp thuận và họ đang hoạt động theo đúng các quy định của Luật Doanh nghiệp (ít ra là về mặt danh nghĩa)…
Và vì vậy khi “UBND tỉnh yêu cầu di dời thì phải có chính sách hỗ trợ cụ thể để di dời, bao gồm địa điểm sẽ di dời đến, chi phí vận chuyển di dời, lắp đặt lại máy móc, xây dựng lại nhà xưởng…, nếu không doanh nghiệp sẽ bị thiệt hại lớn” – ông Trần Hồng Phước – chủ một CSCBG ở huyện Buôn Đôn khi trao đổi với chúng tôi (ngày 7.8) đã nêu rõ yêu cầu đó. Theo chúng tôi, đó cũng là một yêu cầu hợp lý. Đáng tiếc là đến nay (9.2011), tỉnh vẫn chưa ban hành được chính sách hỗ trợ di dời cụ thể và vì thế kế hoạch di dời các CSCBG của tỉnh vẫn giẫm chân tại chỗ.
Đấy cũng là lý do “rất chính đáng” để các CSCBG gần rừng “câu giờ”, bám sát rừng được càng lâu càng tốt, càng có điều kiện để “ăn rừng” thuận lợi hơn.
Đặng Bá Tiến
Theo Lao Động

Bình luận (0)