Dưới con mắt của 1 teen Hà thành, tớ xin liệt kê ra đây 4 nỗi lo lớn của chúng tớ nhé!
-
Tắc đường!
Người Hà Nội không đông như ở thành phố Hồ Chí Minh, vào giờ tan tầm, người Hà Nội không phải vừa gác chân lên xe máy vừa đọc báo đợi “đường thông” như trong ấy mà người Hà Nội rất “thoáng” trong chuyện đi lại.
Thế này nhé, vào lúc đường vắng, gặp đèn đỏ, người Hà Nội ngó từ xa, khắp bốn hướng xem có bóng của chú cảnh sát giao thông nào không, thoáng thấy “đường thông hè thoáng” là người Hà Nội phóng vù vù qua đèn đỏ, đầu không ngoái lại! Vào giờ tan tầm, người Hà Nội cũng tỏ ra đặc biệt “năng động” và thông minh sáng dạ! Không đi được dưới đường thì người Hà Nội leo lên vỉa hè, tìm bất cứ lối đi nào, cho dù là sai lè lè để tìm đường “thoát thân”! Người Hà Nội cũng rất tiết kiệm xăng, họ sẵn sàng đi ngược chiều để giảm bớt 1 khoảng đường ngắn chẳng tày gang.
Không hiểu sao người ta có thể bỏ phí 1 vài giờ để rượu chè, cờ bạc, nhưng lại không thể kiên nhẫn bỏ ra 1 phút để chờ đợi. Nếu mỗi người bỏ ra vài phút trong quỹ thời gian 1 ngày của mình để đứng đợi đèn xanh thì đã bớt đi vài (chục) sinh mạng người chết vì…vượt đèn đỏ! Chính vì thế, giao thông Hà Nội vẫn chằng chịt như 1 mớ bùng nhùng chẳng bao giờ tháo được. Chỉ tội cho trẻ em, ra đường cứ phải nớm nớp lo người lớn đi ẩu.
-
Xe buýt!
Trong khi xe buýt đang dần trở thành phương tiện đi lại phổ biến cho người dân, đặc biệt là sinh viên, học sinh và những người có thu nhập thấp thì vấn đề an ninh của nó thực sự đáng lo ngại. Những nhà chờ không đủ chỗ cho khách đứng (chứ đừng nói là ngồi), 1 số bị chiếm dụng thành quán nước, nhà tạm, nơi “kinh doanh, buôn bán” kiểu vỉa hè…
Mới đây, trên các phương tiện truyền thông đăng tải đoạn video của những băng nhóm móc túi trên xe buýt. Họ hoạt động ngang nhiên và có cả “bang phái”! Vừa móc đồ xong đã ngồi chia chác như chỗ không người. Hy vọng, tình trạng này sẽ không tồn tại nữa, nếu không, còn teen Hà Nội nào…đi xe buýt!
-
Thoát nước ơi!
Trận lụt vĩ đại, chưa từng thấy trong lịch sử Hà Nội vào năm ngoái đã đủ cho thấy hệ thống thoát nước của Hà Nội “ưu việt” thế nào. Chỉ 1 trận mưa lớn trong vài ba ngày mà Hà Nội đã biến thành “Hà Lội”, người dân bì bõm, tàu thuyền tấp nập như 1 bến cảng nhộn nhịp. Giá rau thì ôi thôi, còn hơn giá thịt, tiền đi ghe ngốn của người dân nơi ngập úng vài ba chục mỗi ngày! Đã có teen phải chết vì…bước hụt! Giá mà lần sau, nếu không thể thoát nước, hãy có 1 thông báo khẩn cho học sinh Hà Nội rằng: Các em hãy ở nhà nhé, đừng ra đường, vì nguy hiểm lắm! Rằng đây là quyền lợi của các em hoặc ít ra, trang bị cho các em những kiến thức phù hợp khi trường hợp tương tự xảy ra.
-
Dây điện!
Đi trên đường cứ ước sao những tuyến đường bên mình được như ở nước ngoài. Chẳng phải vì sính ngoại gì nhưng hệ thống dây điện ngầm của họ và lộ thiên của ta thật đáng để so sánh. Đi trên đường phố, giữa khung cảnh lãng mạn, những cây hoa nở bung cả 1 bầu trời, bỗng cắt ngang là những chùm dây điện chằng chịt, chỗ thì để tự nhiên cho trũng xuống, chỗ thì bó vào cho gọn, chỗ thì “lơ thơ tơ liễu buông mành”!
Đã có những tai nạn thương tâm chỉ vì chạm vào dây điện hở, rơi lõng thõng trên đường khi đi vào mùa mưa lũ. Thỉnh thoảng, teen đi trên đường lại giật mình thon thót vì sơ ý chạm phải 1 sợi dây đen đen lả lơi trên đầu!
Chẳng mơ đến hệ thống dây điện ngầm, chỉ ước những tuyến dây Hà Nội gọn gàng và an toàn hơn!
Teen Hà Nội có nhiều nỗi lo lắm, nhưng chỉ dám liệt kê ra 4 nỗi lo “khủng” nhất này thôi! Bao giờ thì teen Hà Nội bớt lo hơn nhỉ?
Theo MTO
Bình luận (0)