Tuyên truyền pháp luậtGia đình - Xã hội

Bi kịch từ lời thóa mạ

Tạp Chí Giáo Dục

Bị cáo Nguyễn Thị Mỵ bật khóc trong phiên tòa phúc thẩm tối cao

Sự tôn trọng trong tình yêu là cần thiết. Ngay cả khi tình cảm đã hao mòn, không thể đi cùng với nhau được nữa thì các bên cũng nên dành những lời nhẹ nhàng để tránh làm tổn thương nhau. Cái chết oan uổng của người thanh niên trong vụ án này bắt nguồn chỉ từ một lời xúc phạm, sau khi tình đã tan.

Phòng xử A của tòa phúc thẩm tối cao tại TAND TP.HCM ngày 17-3 đặc kín người. Họ phần lớn là người thân của hai gia đình bị cáo và bị hại. Vô tình, lối đi giữa khán phòng bỗng trở thành hố sâu ngăn cách họ. Một bên đến xin giảm nhẹ mức phạt, bên kia lại mong tòa hủy bỏ bản án, tiến hành lại quá trình điều tra để không “sót người lọt tội”.
Lời thóa mạ đau lòng
Sau hai phút ổn định, bị cáo được dẫn giải vào phòng. Nhìn vóc dáng nhỏ bé, gương mặt già dặn và đôi mắt chất chứa u buồn, khó ai hình dung được bị cáo là cô gái có tuổi đời còn khá trẻ – 23 tuổi. Vướng sâu vào một mối tình từ năm 20 tuổi, để rồi, chỉ một năm sau cô rơi trong vòng lao lý với tội danh “giết chết người yêu”. Đứng từ vành móng ngựa, thỉnh thoảng cô quay mặt tìm kiếm người thân, nhưng lại nhanh chóng giật mình khi bắt gặp cái nhìn hờn trách của những người ở bên kia “chiến tuyến”.
Cô tên Nguyễn Thị Mỵ, sinh trưởng trong một gia đình nghèo, đông anh em tại TP. Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai. Mọi chuyện bắt đầu khi Mỵ đem lòng yêu thương người thanh niên ở cùng khu phố, hơn cô một tuổi, tên Nam. Tình cảm ấy được đáp lại nhưng mau chóng chia lìa bởi Nam phải rời quê, sang Malaysia du học. Rồi vì thương nhớ người yêu, Nam cũng nhiều lần trở về chung sống với Mỵ như chồng vợ. Có một lần, họ phải cùng nhau đến bệnh viện để phá bỏ đứa con hình thành ngoài mong muốn. Cũng từ lần đó, tình cảm trong Nam nhạt dần. Một ngày giữa tháng 8-2009, Nam về lại Việt Nam đề nghị chấm dứt mối quan hệ với Mỵ nhưng không được chấp nhận. Mỵ nghĩ, một lời chia tay không dễ dàng thực hiện bởi tình yêu, tuổi xuân, đời con gái cô đã trao gửi hết cho người yêu. Thấu hiểu suy nghĩ này của Mỵ, Nam chợt nghĩ đến một phương án có thể chấm dứt trách nhiệm của mình, cũng là để “đền bù” cho Mỵ bằng cách cho phép người yêu… đâm một nhát dao vào bất cứ chỗ nào trên thân thể mình. Theo đó, Nam đưa Mỵ đến tiệm tạp hóa mua con dao, bảo Mỵ “đâm cho xong đi” rồi coi như chấm dứt, lãng quên và không gặp lại nữa. Mỵ đau khổ nhưng cô từ chối phép giải trả vay này. Tưởng Mỵ sợ, không dám thực hiện giữa chốn đông người nên Nam tiếp tục chở Mỵ đến một khu rừng vắng, bảo Mỵ đâm. Mỵ cho rằng đó là điều ngu xuẩn nên hai bên cãi vã nhau. Khi Nam chuẩn bị bỏ đi, quyết tâm chấm dứt thì Mỵ đưa dao lên ngực mình, nói: “Nếu anh đi, em sẽ tự sát”. Thấy vậy, Nam tỏ vẻ giận dữ rồi quay lại chửi mắng người yêu. Nam nói, sở dĩ Nam chia tay là vì gia đình mình không chấp nhận một cô gái như Mỵ, “một con đ… không hơn không kém”… Những lời đay nghiệt, thóa mạ tuôn ra trong lúc giận dữ, thiếu kiểm soát của Nam khiến Mỵ bàng hoàng. Cô không tin đó là lời thốt ra từ chính người mình nặng lòng thương yêu, gửi gắm. Không kìm nổi cơn đau, không muốn tiếp tục nghe những lời sỉ nhục, Mỵ bất ngờ đưa dao lên cao, sau đó liên tục bổ xuống người Nam hàng loạt nhát đâm chí mạng. Những nhát dao trút bỏ căm tức, khổ đau, hờn giận chỉ dừng lại khi người thanh niên đã hoàn toàn gục xuống…
Khai với tòa, Mỵ nói không hiểu vì sao mình có thể làm được cái việc là đâm thẳng từng nhát dao vào người cô thương nhớ. Mỵ bật khóc sau câu nói của mình. Bên dưới, người đàn ông già nua trong dáng hình khắc khổ luôn cúi đầu, ông ngồi lặp đi lặp lại một động tác là tì tay lên chiếc ghế của mình. Ông là cha của Mỵ. Đi qua mỗi phiên tòa, với ông giống như một nỗi đau, một vết thương chưa lành đã thêm lần lở loét.
Có “sót người lọt tội”?
Cả khán phòng gần như im bặt, không gian trở nên ngột ngạt khi luật sư Lê Quang Y, người bào chữa cho phía bị hại tái hiện từng chi tiết của vụ án thông qua những câu xét hỏi dành cho Mỵ. Đến với phiên phúc thẩm hôm nay, đại diện phía nạn nhân nhất mực đề nghị tòa hủy bỏ toàn bộ bản án sơ thẩm do TAND tỉnh Đồng Nai tuyên, trả vụ án về cho cơ quan có thẩm quyền cao hơn để điều tra lại. Luật sư Y cho rằng: Dựa trên 11 vết thương với đủ hình thù như móng ngựa, hình chữ L, chữ V… thì không thể thực hiện chỉ bởi một con dao và bản thân Mỵ không thể tự tiến hành hoàn toàn các hành vi án mạng, cơ quan chức năng đã không thực nghiệm hiện trường… Ông trình bày với HĐXX: “Cần tái điều tra bởi có thể còn có một đồng phạm khác trong vụ án”.
Nhưng ý kiến tranh luận của luật sư Y mau chóng bị tòa bác bỏ vì vụ án đã tiến hành đúng quy trình pháp luật, cơ quan giám định pháp y cũng đã khẳng định con dao có thể gây ra các vết thương đủ hình dạng. Nghi vấn về một kẻ thứ 3 trong vụ án là không có cơ sở và căn cứ…
Phiên tòa kết thúc, HĐXX vẫn y án sơ thẩm 10 năm tù giam đối với Mỵ, đồng thời bác đơn kháng cáo hủy án từ phía luật sư. Khi được dẫn ra chiếc xe chuyển phạm, ánh mắt Mỵ thể hiện rõ sự bất lực khi nhìn về hướng người cha. Ước mong sớm trở về chăm sóc cha già của cô đã không được tòa ưng thuận. Vì nó không phải là lý do, là tình tiết để giảm nhẹ mức phạt.
Bài, ảnh: Tuyết Dân

 

Bình luận (0)