Trẻ phơi nhiễm với bạo lực trong cộng đồng vẫn có đáp ứng căng thẳng về thể chất tới 1 năm sau đó. Điều này gợi ý rằng việc phơi nhiễm có những hậu quả bất lợi về sức khỏe dài ngày.
Theo giáo sư về sức khỏe sinh học hành vi Elizabeth Susman “phơi nhiễm với bạo lực có liên quan đến hung hăng, trầm cảm, các triệu chứng căng thẳng sau chấn thương, những khó khăn trong học tập và nhận thức trong thời gian ngắn, nhưng còn biết rất ít về tác động dài ngày của phơi nhiễm này”.
Phần lớn các nghiên cứu về tác động của việc phơi nhiễm với bạo lực được thực hiện ở trẻ sống tại nội đô và thành phố.
Trong nghiên cứu này, các tác giả đã thu nhận 124 thanh thiếu niên từ 8 đến 13 tuổi, đang sống tại các thành phố nhỏ và vùng nông thôn để nghiên cứu.
Họ đã đưa cho mỗi thanh thiếu niên một bảng câu hỏi để phát hiện việc phơi nhiễm suốt đời với bạo lực và phơi nhiễm trong 12 tháng trước đó. Sau đó đưa cho các em phần mở đầu của một câu chuyện và đề nghị các em hoàn thành nó trước mặt 2 thẩm phán – những người đang đánh giá phản ứng và thực hành của các em – để sau đó so sánh với trẻ cùng độ tuổi. Sau nhiệm vụ hoàn thành câu chuyện, các em được giao nhiệm vụ làm phép tính trừ.
Theo tác giả, nhiệm vụ hoàn thành câu chuyện và nhiệm vụ làm phép tính số học thường được dùng để suy ra đáp ứng căng thẳng tại nơi thí nghiệm. Giả thiết rằng trẻ phơi nhiễm với những vụ bạo lực trong năm trước sẽ đáp ứng kém với biến cố trong phòng thí nghiệm – thậm chí 12 tháng sau khi bị tác động – so với trẻ ít phơi nhiễm bạo lực. Các tác giả đã đánh giá đáp ứng căng thẳng của trẻ bằng cách so sánh nồng độ cortisol trong mẫu nước bọt được thu thập trước và sau tét căng thẳng.
Kết quả là ở nam, khi phơi nhiễm với bạo lực tăng, khả năng đáp ứng cortisol giảm, vì vậy đáp ứng cortisol yếu đi. Kết quả này không gặp ở nữ.
Tác giả cho biết, trong tình trạng căng thẳng kéo dài, chúng ta có thể dần dần thích ứng với ức chế nồng độ cortisol vì nồng độ cortisol cao hơn và kéo dài hơn trong máu có thể dẫn tới những hậu quả bất lợi về sức khỏe, như các rối loạn tự miễn, miễn dịch kém, viêm khớp và trầm cảm không điển hình. Điều này có thể giải thích tại sao khả năng đáp ứng cortisol ở nam là thấp hơn.
Tuy nhiên, giả thiết rằng phụ nữ đáp ứng với các tình huống căng thẳng bằng cách nói về nó, có thể là cách để giảm những tác động bất lợi của cortisol trong máu. Nếu cha mẹ và người lớn thảo luận về bạo lực cho trẻ em, có thể giúp trẻ, nhất là những trẻ gái, giảm nồng độ cortisol của chúng.
Kết quả được đăng trực tuyến trên số ra mới đây của tạp chí Journal of Adolescent Health.
Hoàng Thái (TPO)
Theo Futurity
Theo Futurity
Bình luận (0)