Rất nhiều người đàn ông đã trở thành những thầy giáo mầm non |
Với nhiều bạn trẻ là con trai, việc đăng ký thi tuyển vào các trường đào tạo giáo viên mầm non là một chuyện ngoài sự tưởng tượng. Chính vì lý do này mà để một chàng thanh niên tuổi đôi mươi dấn thân vào nghiệp thầy giáo mầm non là chuyện vô cùng khó tin. Tuy nhiên, trong cuộc sống này vẫn có những người đam mê với một nghề nghiệp vốn thuộc về phụ nữ.
Nguyễn Văn Thành vốn là một sinh viên ngành xã hội tốt nghiệp một trường Cao đẳng Sư Phạm quê ở Kim Bảng (Hà Nam). Khi ra trường, do không thể xin vào biên chế của một trường cấp 2 nên Thành vẫn chỉ biết sống cùng với gia đình. Học xong, không có việc làm, Thành cảm thấy chán nản và đôi lúc đã tuyệt vọng với ước mơ bục giảng của mình.
Nhưng rồi, nghiệp thầy giáo đến với Thành một cách rất tự nhiên. Trong lần một cô giáo của trường nghỉ đột xuất vì ốm, chẳng có ai dạy thay nên Thành đã phải xuống đứng lớp hộ một buổi. Biết bao sự bỡ ngỡ, lạ lùng khi lần đầu tiên đứng lớp, Thành lại là một giáo viên mầm non. Những kiến thức anh học trong trường dường như chẳng thể nào áp dụng vào lớp học, với những em nhỏ mới chỉ bi bô nói những câu chữ đầu tiên của cuộc đời.
Nhận đứng lớp, Thành thường xuyên được tiếp xúc với các em nhỏ nhiều hơn và nhờ đó anh cũng cảm nhận được rất đầy đủ dư vị vui buồn của nghề nghiệp. Có những lúc bực mình vì nói mà học sinh không nghe lời, nhưng ngược lại mỗi khi cảm thấy lời nói của mình được chúng tiếp thu một cách triệt để, Thành cảm thấy vô cùng yêu mến nghề của mình. Dấn thân vào nghiệp thầy giáo mầm non, đôi lúc khi đi gặp bạn bè, Thành bị mọi người gọi là “cô giáo” hay những lời giễu cợt… Tuy nhiên, gạt bỏ đi tất cả những điều đó, Thành vẫn đứng vững với suy nghĩ của mình.
Chuyện thầy giáo mầm non ở trường làng
Gắn bó với trường mầm non thuộc huyện Kiến Xương (Thái Bình) đã hơn chục năm nay, thầy giáo Lại Công Hoan đã nếm trải đủ những thăng trầm, ngọt bùi của công việc. Khi anh mới về trường nhận nhiệm vụ giảng dạy, người dân trong làng, ngoài xã đều cảm thấy bỡ ngỡ vì từ trước đến nay chỉ duy nhất anh là người đầu tiên làm thầy giáo mầm non.
Khi đăng ký tham gia học tập tại trường trung cấp mầm non Thái Bình, anh là gần như là người đàn ông duy nhất theo học ngành này. Sự ngượng ngùng, e dè khi là người đàn ông duy nhất ngồi trong lớp, xung quanh đều là con gái, đôi lúc anh cảm thấy mình thật thua bạn kém bè. Nhưng tất cả những điều đó đã được xua tan để nhường chỗ cho sự quyết tâm học tập để trở thành một người thầy giáo tốt.
Những ngày buổi học đầu tiên đôi với thầy giáo Hoan vô cùng khó khăn. Khi giảng chữ, giảng toán cho học sinh còn đơn giản nhưng khi dạy các em học múa, học hát, anh cảm thấy mình rất ngượng ngùng và khô cứng. Tay không thể múa dẻo, giọng không thể mềm mại như các cô giáo… nhưng anh đã cố gắng vượt qua để tạo lớp học có những buổi sinh hoạt thật sự vui vẻ.
Chia sẻ về công việc của mình, thầy giáo Hoan cho rằng, nghề nào cũng vậy, nếu không kiên trì thì sẽ chẳng thể tồn tại lâu. Nghề làm thầy giáo dạy mầm non này đã có lúc khiến anh luôn cảm thấy e dè khi ra trước đám đông. Mỗi khi đi gặp mặt lớp anh chẳng bao giờ chia sẻ về nghề nghiệp của mình với bạn bè. Mọi người có thể thao thao bất tuyệt kể này, kể nọ nhưng anh chỉ biết ngồi yên nghe mọi người nói. Ngay cả việc khi đi hỏi vợ, khi cha mẹ người yêu hỏi làm nghề gì, ấp úng mãi anh mới dám nói ra mình làm nghề giáo viên dạy mầm non.
Bình luận (0)