Sự kiện giáo dụcVấn đề - Sự kiện

Đồng hành cùng phụ nữ khuyết tật

Tạp Chí Giáo Dục

Đng cm vi nhng hoàn cnh ph n kém may mn khi b khiếm khuyết mt phn thân th, ch Mai Th Dung ( qun Sơn Trà, TP.Đà Nng) đã cùng các cng s thc hin d án giúp ph n khuyết tt hòa nhp cng đng. Có nhiu ch em ph n không ch kiếm đưc vic làm mà còn tr nên t tin hơn, tiếp cn vi công ngh hin đi… nhng điu mà trưc đó bn thân h chưa h nghĩ đến.


D án h tr ph n khuyết tt giúp nhiu ch em có thu nhp và t tin hơn

Giúp ngưi khuyết tt t tin hòa nhp

Bước qua tuổi 40, chị Đặng Thị Mỹ Trinh, ở tổ 38, phường Mân Thái (quận Sơn Trà) chưa hề nghĩ, có ngày mình ngồi trước chiếc máy tính laptop để đọc thông tin, thao tác trên trang web giới thiệu các hoạt động dành cho các chị em khuyết tật của Trung tâm Nghiên cứu và hỗ trợ hòa nhập cộng đồng (Cormis). “Tôi học hết lớp 6, do thường xuyên ốm đau, đi lại khó khăn nên nghỉ học giữa chừng. Đây là lần đầu tiên tôi được tiếp cận với một chiếc máy tính và tìm hiểu về các thông tin. Dù môn học này với tôi rất khó nhưng tôi thấy rất vui”, chị Trinh bộc bạch.

Chị Trinh bị khuyết tật vận động, cơ thể của chị nhỏ bé hơn rất nhiều so với người bình thường, việc đi lại khó khăn. Để giảm bớt gánh nặng kinh tế cho gia đình, trước đây chị làm ở xưởng mây tre. “Công việc làm mây tre khá vất vả, thu nhập thấp. Từ năm 2019 đến nay, tôi được giới thiệu vào làm ở dự án của chị Dung. Tôi được hướng dẫn theo nghề may, ban đầu phải học từng tí một, nay đã có thể may thêu được khá nhiều mẫu mã. Tôi rất vui vì ở đây học hỏi được nhiều kỹ năng và không còn cảm thấy tự ti nữa”.

Chị Đặng Thị Bé (sinh năm 1973) ở phường Mân Thái, bị liệt chân phải ngồi xe lăn sau trận ốm nặng khi vừa tròn 2 tuổi. Thế giới của chị suốt ngày chỉ quanh quẩn trong căn phòng nhỏ, gian bếp và khoảng sân. Cuộc sống chủ yếu dựa vào sự đùm bọc của gia đình anh trai. Càng lớn, nỗi buồn trong chị càng sâu. Rồi chị tập tềnh nghề may, mua chiếc máy may nhỏ và làm quen thêm vài người bạn cùng cảnh ngộ. “Hồi đó tôi chủ yếu may ở nhà, thi thoảng ra quán có mấy chị em cùng cảnh ngộ để làm việc. Có đi ra ngoài nhưng tôi tự ti lắm, luôn nghĩ mình khiếm khuyết không làm được gì”. Năm trước, chị Bé tham gia nhóm hòa nhập cộng đồng của chị Dung, không chỉ may vá mà chị còn học được nhiều thứ như kỹ năng viết nhật ký sau mỗi ngày làm việc, nói lời cảm ơn… Chị bảo, công việc hàng ngày mình cứ làm, không ghi lại, mọi thứ cứ trôi qua như thế và nhiều lúc thấy mình chán nản. Khi cầm bút ghi lại thì mới nhận ra rằng à thì ra hôm nay mình đã làm tốt hơn hôm qua rồi từ đó có thêm động lực phấn đấu. Tự tin hơn, chị Bé mua hẳn một chiếc xe gắn máy ba bánh để đi làm tham gia các hoạt động giao lưu. Nụ cười của chị rạng ngời hơn, cởi mở hơn. 

Gn 4 năm lng thm vi nhng công vic đng hành vi ph n khuyết tt, ch Dung chia s: “Mình ch làm mi vic ct sao có th giúp đưc nhiu mnh đi thit thòi, đem li cho h nim vui, s t tin và đương nhiên mt phn nào đó thu nhp ci thin cuc sng. Nhn li t ch em mt n cưi, tôi cùng cng s ca Cormis thy hnh phúc vì vic làm ca mình có ý nghĩa.

Dự án hỗ trợ cho người yếu thế nói chung và phụ nữ khuyết tật nói riêng tại Đà Nẵng do chị Mai Thị Dung sáng lập hiện có khoảng 13 thành viên. Sau hơn 1 năm hoạt động, các chị em không chỉ tìm được việc làm có thu nhập ổn định mà còn được học hỏi thêm nhiều kỹ năng như tiếp cận công nghệ thông tin, học được nghề may vá, thêu thùa và nhiều kỹ năng sống khác. Từ những người phụ rụt rè, luôn thu mình lại trước đám đông, nay họ đã tự tin và mạnh dạn.

Trao đi nhng “cn câu” mang giá tr cuc sng

Chị Dung nói, đã hơn 10 năm hỗ trợ nhóm yếu thế cộng đồng, nhiều giải pháp đưa ra và chị nhận thấy các phần quà thực tế chỉ giúp họ vượt qua khó khăn trong một thời điểm. Muốn thay đổi cuộc sống của họ thì không chỉ trao “con cá” mà cần đưa đến cho họ “cần câu” như đào tạo việc làm, trao cho họ công việc mà cần giúp họ rèn luyện thêm các kỹ năng để hòa nhập.

Năm 2019, Trung tâm Nghiên cứu và hỗ trợ hòa nhập cộng đồng (Cormis), trực thuộc Liên hiệp các Hội Khoa học và Kỹ thuật TP.Đà Nẵng được thành lập. Chị Dung là người quản lý với một trong những dự án chính là giúp phụ nữ khuyết tật hòa nhập cộng đồng. Trong một thời gian ngắn nhiều phụ nữ khuyết tật trên địa bàn thành phố Đà Nẵng được tham gia dự án. Chị tìm kiếm đối tác để tạo việc làm cho họ. Công việc của những phụ nữ khuyết tật là tái chế các loại vải phế thải chất lượng cao từ các khách sạn, khu nghỉ dưỡng cho ra các sản phẩm mới như khăn tay, túi vải, quần áo, túi xách… Và chính các đối tác này hỗ trợ tiêu thụ.


Ch Đng Th M Trinh tp làm quen vi máy tính đ qun lý hot đng qung bá, bán hàng ca nhóm

Để có nguồn nguyên liệu duy trì hoạt động lâu dài, chị tìm đến các tiệm may ở Hội An xin vải thừa. Từ nguồn vải này, chị em dự án làm ra nhiều sản phẩm lưu niệm đa dạng như túi xách, túi đựng laptop, dây buộc tóc, vỏ gối… Chị Dung cho biết: “Ngoài nhóm phụ nữ khuyết tật ở Đà Nẵng, hiện có thêm 2 nhóm ở Thừa Thiên – Huế và Quảng Ngãi với hơn 20 chị tham gia. Đã có khoảng 320 ngàn sản phẩm được làm ra trong suốt 4 năm qua, kể từ khi dự án bắt đầu”.

Không chỉ chăm lo vật chất, chị Dung còn mở  nhiều hoạt động nâng cao sức khỏe tinh thần cho người khuyết tật. Nhiều chương trình được tổ chức như tập yoga, thư giãn, nói lời cảm ơn, viết nhật ký để nhận thấy sự thay đổi hàng ngày của mình… Với phương châm hiểu và thương, chị Dung xây dựng các hoạt động hướng đến sống hạnh phúc cho chị em khuyết tật. “Nhiều phụ nữ khuyết tật có hoàn cảnh kinh tế nghèo. Với họ, hạnh phúc là điều gì đó xa lắm. Những suy nghĩ đó nếu kéo dài sẽ dễ khiến họ mệt mỏi, tự ti… Từ đó, tôi đưa vào hoạt động tập thay đổi các thói quen đơn giản để họ thấy cuộc sống nhẹ nhàng hơn, yêu hơn những phần khiếm khuyết của cơ thể mình”, chị Dung nói.

Phan Vĩnh Yên

Bình luận (0)