Tuyên truyền pháp luậtGia đình - Xã hội

Đồng tính nam bị… tụt quần để “kiểm tra” giới tính

Tạp Chí Giáo Dục

Thời đi học, Đăng* thường bị bạn bè trêu chọc bởi dáng vẻ hơi con gái của mình. Hàng ngày, cậu phải hứng chịu những trò đùa ác ý của lũ bạn. Chúng thường xúm vào chỉ để… tụt quần và sờ bộ phận sinh dục của cậu, “kiểm tra” xem chúng có bình thường hay không.

Năm nay dù đã ở cái tuổi ngoài 30 nhưng nhớ lại cảm giác lúc đó, Đăng thật đau đớn, tủi hổ vô cùng. Tụi bạn tìm mọi cách chỉ để biến cậu thành trò tiêu khiển của chúng.

Đồng tính nam phải đối mặt với nhiều rào cản khiến họ khó hòa nhập cộng đồng.

Thực tế cho thấy, nhiều người biết rõ mình có xu hướng tình dục đồng giới nhưng lại không dám công khai vì rào cản xã hội quá lớn khiến họ không thể hòa nhập cộng đồng. Đã có không ít trường hợp vì tiết lộ danh tính liền bị thầy cô, bạn bè, thậm chí cả cha mẹ “bài trừ”. Và họ lại ngậm ngùi đau đớn trong những câu chuyện chan đầy nước mắt…

Một ngày, bố của Ninh (Hà Nội) trở về nhà và bắt gặp cậu đang ôm hôn một bạn trai khác. Ông liền bực tức xông vào đánh chửi con thậm tệ. Sau đó hàng ngày, ông bắt Ninh ngủ trên chiếc ghế cũ được đặt cạnh bàn thờ tổ tiên ở tầng trên cùng của ngôi nhà. Ông cho rằng, là người đàn ông thực thụ thì phải gắn với trách nhiệm thờ cúng tổ tiên và việc nhìn thấy bàn thờ hàng ngày sẽ nhắc nhở Ninh về trách nhiệm này, giúp cậu trở thành “một người đàn ông thực thụ”.

Còn tại trường học, câu chuyện của Vinh (TP. HCM) cho thấy rõ mỗi ngày đến trường là một ngày tra tấn đối với cậu. Tình cờ, cô giáo ở trường cấp 3 nơi Vinh đang theo học đọc được cuốn nhật ký của cậu viết về tình cảm với một người con trai. Cô miệt thị Vinh trước mặt cả lớp và bảo với gia đình Vinh biết để giáo dục lại con cái. Biết chuyện, ba Vinh nổi giận, đánh chửi và xích Vinh vào chân giường liên tục trong suốt 7 ngày liền. Sau đợt đó là những chuỗi ngày liên miên hứng chịu những lời mắng chửi của ba, sự chọc ghẹo và đánh đập của chúng bạn, sự xa lánh của những người xung quanh. Vinh quyết định nghỉ học, rời xa nơi đó và đến ở với một người họ hàng.

Dũng, 19 tuổi ở TP. HCM cũng phải nghỉ học khi chưa tốt nghiệp cấp 3 vì không thể chịu đựng hơn nữa sự chế giễu của thầy cô và bạn bè về tình cảm của em với một bạn trai cuối cấp. Từ sau khi gia đình biết chuyện, Dũng thường xuyên bị cha đánh vào đầu bằng chiếc ổ khóa to tướng khiến đầu cứ sưng từng cục lớn. Mọi người lại miệt thị Dũng bằng cái tên… đầu búa. Không dừng lại ở đó, đau đớn hơn, gia đình đã xích chân cậu vào cầu thang. Dũng nằm đó không ăn, không tắm giặt trong suốt 19 ngày. Chiếc cầu thang ở ngay cạnh nhà vệ sinh nên bố mẹ chỉ để đoạn dây xích đủ dài cho cậu vào nhà vệ sinh khi có nhu cầu.

Luôn xem người đồng giới không khác gì kẻ “bệnh hoạn”, không ít bậc cha mẹ đã đưa con vào Viện Tâm thần khi phát hiện đứa con trai của mình yêu một thằng con trai khác. Câu chuyện của Hiển (20 tuổi) là một ví dụ. Họ nghĩ cậu đang mắc một căn bệnh tâm thần nào đó nên cần phải chữa trị. Cậu bị cách ly trong căn phòng vỏn vẹn chỉ có 7m2 và bị đối xử như những người tâm thần không có khả năng kiểm soát. Những ngày trong viện Hiển phải ngủ triền miên do tác dụng của thuốc ngủ và chỉ được thức dậy vào những khi ăn. Sau đó, cậu chỉ được giải thoát sau 30 ngày khi hứa với bố mẹ là sẽ không yêu con trai nữa và sẽ là một người con như bố mẹ mong đợi.

“Mẹ về nhà thăm tôi, nghe hàng xóm nói “Con bà dạo này giống con gái quá không khéo nó thành pê-đê, rồi bà mất giống đấy”. Mẹ tôi không nói gì hết rồi lặng người đi thẳng một mạch vào nhà và cầm gậy trên tay lao vào đánh tôi rất nhiều. Tôi còn nhớ có lần mẹ còn kêu chị tôi lấy nước mắm sát vào những chỗ chảy máu trên tay để tôi đau đớn mà “chừa cái tội đua đòi học làm con gái”. Tôi khóc nhiều lần và mẹ cũng thế, mẹ than trách bản thân: “Biết vậy hồi đó sao không đẻ ra trứng gà trứng vịt để có tiền mà xài còn hơn đẻ ra người con trai không ra trai, gái chẳng ra gái”- Tuấn đau khổ kể trong nước mắt câu chuyện cuộc đời mình…

Các bác sĩ của Trung tâm sáng kiến sức khỏe và dân số (CCHIP) cho biết, họ thường xuyên tiếp nhận những cuộc điện thoại, những lời kêu cứu giúp người đồng tính thoát khỏi trạng thái ê chề khi bị xã hội xa lánh. Không những thế, nỗi đau bạo hành khiến họ tưởng như không thể tồn tại trên cõi đời này nữa.

Chính vì sự dè bỉu, khinh bỉ của xã hội đối với những người đồng tính nam và những người chuyển giới đã khiến họ luôn tìm cách thu mình lại trong sự sợ hãi. Và cũng vì thế, họ đang phải đối mặt với các hình thức bạo lực ngày càng tăng cả về thể chất, tinh thần và tình dục, gây nguy cơ cao nhiễm HIV. Hơn ai hết, họ cần xã hội tôn trọng quyền làm người bình thường như những người bình thường khác; trân trọng những gì họ đóng góp cho xã hội chứ không chỉ nhìn vào xu hướng tình dục đồng tính của họ.

(*) Tên nhân vật trong bài viết đã được thay đổi.

Đông Bích

Theo Lao Động

Bình luận (0)