anh gõ cửa nhà em bao giờ nhỉ?
Mà sao em bảo có một lần
băn khoăn mãi cuối cùng anh cũng nhớ
đó là hôm mưa gió phủ dương trần
anh gõ cửa nhà em xin tránh rét
đông gập gềnh len lỏi gót tha nhân
anh đâu biết có một mùa di trú
nên đường dài chưa thấy nẻo dừng chân
nhà em đó bên cánh đồng cô quạnh
nằm yên bình đợi những chuyến xe qua
hoa đón tết cuối ngày chưa kịp thắm
gói ưu tư đem gửi chốn quan hà
anh gõ cửa vô tình đâu thể biết
một mầm xuân đang mơn mởn non tơ
trong giá lạnh vẫn trào dâng nhựa sống
đợi nắng lên cùng rạo rực hẹn hò
anh gõ cửa nhưng rồi không nhớ thật
đã làm đau từ đó một tâm hồn
mây thì vẫn trôi về đâu viễn xứ
chốn xưa ngồi em mãi đợi hoàng hôn..
Vũ Quang
Bình luận (0)