Tôi lấy làm hạnh phúc và cảm thấy may mắn khi được làm nghề giáo, một nghề đối với tôi rất đỗi thiêng liêng và nhiều trọng trách của xã hội.
Nhà giáo Nguyễn Hiếu Tín cùng sinh viên Khoa Du lịch trong giờ thực hành
Cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng đã từng nói “Nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý, nghề sáng tạo nhất trong các nghề sáng tạo. Các thầy cô giáo không những dạy chữ mà còn dạy người, họ cứ như cây thông trên sườn núi, cây quế giữa rừng sâu thầm lặng tỏa hương dâng hiến trí tuệ, sức lực cho đời”. Mặc dù bản thân tôi không dám tự hào với ý nghĩa đặc biệt này, nhưng tôi lấy làm hạnh phúc và cảm thấy may mắn khi được làm nghề giáo, một nghề đối với tôi rất đỗi thiêng liêng và nhiều trọng trách của xã hội.
Khi tôi ra trường cũng có nhiều lựa chọn cho nghề nghiệp của mình, nhưng như một cơ duyên “định mệnh” từ trước, tôi đã chọn theo nghiệp giáo. Tôi nghĩ đơn giản tuy nghề dạy học sẽ có nhiều vất vả nhất định, nhưng chắc chắn đó sẽ là một con đường vui vẻ – con đường của tri thức. Bởi lẽ, nghề dạy học là cơ hội giúp mình tự hoàn thiện hơn, mở ra những kiến văn mới, trau dồi thêm những kỹ năng, tự khám phá, nghiên cứu khoa học, rèn được đức tính, phẩm hạnh… khi hoạt động, làm việc trong môi trường giáo dục, văn hóa và nhân bản.
Như nhà thơ Chế Lan Viên đã viết: “Nghề dạy học như con ong biến trăm hoa thành mật/ Một giọt mật thành, đôi vạn chuyến ong bay”. Sự cần mẫn thầm lặng ấy đã tạo ra vẻ đẹp thanh cao của cuộc đời nhà giáo. |
Đến nay, tôi gắn bó với nghề giáo được 15 năm, khoảng thời gian không quá dài so với sự nghiệp trồng người, nhưng cũng không phải ngắn, đủ để tôi trải qua các cung bậc cảm xúc với nghề. Có những cái bỡ ngỡ, âu lo của những ngày đầu đến lớp, có nhiều niềm vui rộn ràng khi được sự chào đón nhiệt tình của các bạn học viên. Cũng có những thành công nhất định, nhưng cũng không ít lần trăn trở, mênh mang. Cái ngỡ ngàng, khép nép của ngày đầu về nhận công tác giảng dạy tại Trường Đại học Tôn Đức Thắng tôi vẫn còn nhớ như in. 15 năm qua, tôi đã chứng kiến biết bao sự đổi thay của nhà trường. Từ một ngôi trường đơn sơ với nhiều cơ sở thuê mướn… đến hôm nay, trường đã phát triển một cách vượt bậc, trở thành một trong những ngôi trường đẹp nhất Sài thành và luôn được xếp hạng về chất lượng giáo dục trong top cao nhất trên cả nước của các tổ chức giáo dục quốc tế bình chọn. Những tháng năm này đã vun đầy nhiều kỷ niệm vui buồn trong tôi. Có cái ngọt ngào, mát mẻ, nhưng cũng không ít cái trăn trở, xốn xang… Tuy vậy, dẫu niềm vui hay nỗi buồn, dẫu vất vả, khó khăn thì tình yêu thương dành cho người học, cho đồng nghiệp và cho mái trường thân yêu của mình vẫn cứ đong đầy, vẫn mới mẻ tinh khôi và sâu lắng, luôn cháy ngọn lửa yêu nghề, yêu người trong tôi.
Dân tộc ta vốn có truyền thống hiếu học, có tinh thần “Tôn sư trọng đạo”. Người thầy dạy học luôn được xã hội quý trọng và tôn vinh. Trải qua các giai đoạn lịch sử, biết bao người thầy với tâm huyết của mình, họ đã tạo nên nét đẹp cao quý của nghề giáo. Thật vậy, người thầy không chỉ là người truyền đạt kiến thức mà còn là tấm gương về phẩm hạnh, là dấu ấn để người học noi theo. Trải qua bao năm tháng, bao thăng trầm, nét đẹp của người thầy vốn đã được định hình. Đó là sự hy sinh thầm lặng, là sự hiến dâng cả cuộc đời mình cho tất cả học trò thân yêu. Như nhà thơ Chế Lan Viên đã viết: “Nghề dạy học như con ong biến trăm hoa thành mật/ Một giọt mật thành, đôi vạn chuyến ong bay”. Sự cần mẫn thầm lặng ấy đã tạo ra vẻ đẹp thanh cao của cuộc đời nhà giáo. Có thể nói, nghề giáo như một “cung trầm” không réo rắt, nhưng âm thanh của nó có sức ngân vang, sức lay động thấm sâu trong tâm hồn. Đó là những âm thanh của cái đẹp lặng thầm mà người học chỉ được nhận ra sau rất nhiều năm tháng.
Nhà giáo Nguyễn Hiếu Tín cùng các học trò của mình
Mặt khác, việc truyền dạy kiến thức không chỉ là trách nhiệm của người thầy mà còn là tình thương, niềm vui của họ. Người thầy không chỉ vui với niềm vui cá nhân, mà còn vui với niềm vui của học trò, của xã hội. Mỗi năm cứ đến ngày 20-11 hay dịp lễ tết thầy cô luôn nhận được những lời chúc mừng tốt đẹp hay nhiều lúc trên các nẻo đường đời hoặc đang trong quán nhâm nhi cà phê sáng, bất chợt nghe tiếng gọi “chào thầy” của những học trò cũ, khiến người thầy cảm thấy lâng lâng, xúc cảm. Những “món quà vô giá” bất chợt đó thực sự là nguồn động lực cho những người đứng lớp như chúng tôi. Hạnh phúc của người thầy không phải là những gì lớn lao mà chính là những điều đơn giản trong cuộc sống, là những thành tựu, sự thành công của học trò mình. Tình thầy trò thời nay dù có đổi thay so với trước đây nhưng vẫn là thứ tình cảm thiêng liêng cao đẹp, khiến cho nghề giáo có một nét đẹp rất cao quý giữa tình thầy – tình bạn.
Xã hội ngày càng phát triển, cùng với đó là những yêu cầu càng cao hơn, khắt khe hơn đối với nghề dạy học để theo kịp sự tiến bộ chung của nhân loại. Do đó, dạy học ngày nay không chỉ là “dạy xong” mà phải là “dạy tốt”, không chỉ truyền đạt kiến thức (giáo dục tri thức) mà ẩn tàng trong đó cả một vai trò rất tinh tế, đòi hỏi người dạy, đặc biệt giáo viên trẻ phải có ý thức, lương tâm, dũng cảm và trên hết là đạo đức nghề nghiệp; phải thể hiện sự mẫu mực trong cách cư xử, trong cách dạy và cả cách học; luôn tích cực học tập, trau dồi kinh nghiệm giảng dạy, luôn sáng tạo, tìm tòi những phương pháp mới, thích hợp với người học, tăng cường hoạt động nghiên cứu khoa học và sự liêm chính của học thuật. Chính vì lẽ đó, đòi hỏi người thầy không ngừng nỗ lực để không bị biến thành người “thợ dạy”, để hình ảnh người thầy vẫn thật đẹp đẽ và cao quý trong mắt người học. Do vậy, thầy cô giáo sẽ là những gương điển hình, là bài học sinh động về tinh thần phấn đấu không ngừng, về tinh thần trách nhiệm như Usinxki đã nói: “Nhân cách của người thầy là sức mạnh có ảnh hưởng to lớn đối với học sinh, sức mạnh đó không thể thay thế bằng bất kỳ cuốn sách giáo khoa nào, bất kỳ câu chuyện châm ngôn đạo đức, bất kỳ một hệ thống khen thưởng hay trách phạt nào khác”. Xin kính chúc quý thầy cô giáo luôn nhiều sức khỏe và hạnh phúc. Bởi lẽ, “Thầy giáo, cô giáo có hạnh phúc sẽ thay đổi thế giới” (Thiền sư Thích Nhất Hạnh).
Nhà giáo – ThS. Nguyễn Hiếu Tín
Bình luận (0)