Tuyên truyền pháp luậtGia đình - Xã hội

Kể chuyện đánh chìm tàu chiến của Mỹ tại Cảng Sài Gòn: Kỳ 4: Giây phút nín thở

Tạp Chí Giáo Dục

Tàu USNS bị đánh chìm, khói cuộn nghi ngút một góc Cảng Sài Gòn
Qua hai cửa gác nghiêm ngặt trên sông của bọn lính bảo an và quân cảnh Mỹ, chiếc xuồng dễ dàng vào được gầm cảng. Tiếng nổ như trời gầm lúc 3 giờ sáng ngày 2-5-1964 đã kết thúc sứ mệnh của một tàu chiến từng tác oai tác quái ở Thế chiến II.
Loại tên lính bảo an khỏi xuồng, Ba Náo và Hai Hùng yên tâm xuôi mái chèo thẳng về hướng Bến Nhà Rồng, ở đó mới có đường qua để chui vào ống cống. Khi xuồng được kéo sâu vào bên trong ống cống, Hai Hùng tỏ ra khoái chí cái tài đấu trí của Ba Náo. Hai Hùng hỏi: “Ông buôn lậu hồi nào mà nói nghe chuyên nghiệp vậy, đến bọn hải quân cũng ăn phải quả lừa”. Ba Náo ôm bụng cười nắc nẻ.
Trái nổ vào gầm cảng
Mang sứ mệnh trọng đại của quân đội Mỹ, cung cấp lượng vũ khí lớn cho chiến trường miền Nam Việt Nam, nên mỗi khi cập cảng, tàu USNS CARD được bảo vệ bởi sự tuần tra nghiêm ngặt của lực lượng hải quân. Tiểu đoàn nhảy dù cũng được bố trí khắp nơi. Trên bờ, đoạn dẫn ra cầu cảng cách chiến hạm 200 mét được bọc bởi hàng kẽm gai, ở đó có một trung đội quân cảnh Mỹ canh gác cẩn trọng.
Xuồng len qua cánh cửa sắt khép hờ vào gầm cảng một cách dễ dàng. Không thể chờ đợi thêm phút giây nào nữa, Ba Náo và Hai Hùng cởi hết quần áo (để còn nguyên vẹn khi ra về, bọn lính không nghi ngờ) chuẩn bị đặt trái. Nước ròng, sình lầy lội nên hai người gặp khó khăn khi đẩy xuồng ra, đành phải vác trái. Đặt trái xuống ngay miệng cống, Ba Náo lặn hụp dưới bùn để quan sát. Không thể nói, dù chỉ là một tiếng thì thào, Ba Náo dùng tay hốt nắm bùn chọi nhẹ về phía Hai Hùng để ra hiệu khi phát hiện mạn tàu, nơi sẽ đặt trái. Nước xuống chảy khá mạnh nên Ba Náo phải dùng dây cột xuồng vào trụ cầu cảng để vịn khi mang trái ra. Sau khi quan sát, Ba Náo phát hiện cách năm mét có một cây cột ở cầu cảng. Từ đó, Ba Náo xác định điểm đánh. Một trái được đặt ngay đầu máy tàu và trái còn lại được đặt ở khu chứa máy bay, vũ khí, cách nhau 10 mét. Bên trên chiến hạm, hàng trăm kỹ thuật viên quân sự đang lắp ráp máy bay và cũng ngần ấy lính canh gác. Trước khi đặt trái, Ba Náo cẩn thận lấy đồng hồ thử lại. Lần lượt từng trái được gắn vào tàu. Lúc này đã gần 2 giờ sáng. Ba Náo nói: “Ta cho nổ lúc 3 giờ”. Hai Hùng trả lời: “Dạ, còn tới một tiếng, tha hồ mà chuồn”.
Thấm mệt, Ba Náo không còn sức để đẩy xuồng, chỉ kịp mặc quần áo vào để khi ra bọn lính khỏi sinh nghi. Hai Hùng có nhiệm vụ đẩy xuồng. Ba Náo cẩn thận quăng hết số lựu đạn trên xuồng xuống mép cống. Ra đến nơi, thấy bọn quân cảnh Mỹ đang chờ để “ăn chia”, Ba Náo lém lỉnh: “Hôm nay có trục trặc lớn nên mấy ổng chưa cho lấy hàng, hẹn ngày mai mới cho lấy. Các sếp thông cảm chờ nha”. Vừa nói Ba Náo vừa giở hết các tấm sạp trên xuồng để minh chứng xuồng không có bất cứ thứ gì”. Một tên lính bực tức, chửi thề inh ỏi. Ba Náo lại đưa thêm cho bọn chúng 500 đồng nữa. Cầm tiền nhưng chưa hả giận, tên đứng trước tàu đạp mạnh vào thành xuồng khiến xuồng của Ba Náo chao đảo. Xuồng Ba Náo vô tư về nhà. Bên mé sông, Ba Náo vẫn còn thấy tên lính bảo an ngồi ngáp ngắn ngáp dài để chờ ăn chia.
Kết thúc sứ mệnh tàu chiến
Về đến nhà Ba Náo, nhìn đồng hồ chỉ còn 20 phút nữa mìn sẽ nổ, bụng đói cồn cào, Hai Hùng đi bắt cơm. Ba Náo ra chuồng vịt lượm vài cái trứng luộc ăn. Thời khắc vàng đã đến. 3 giờ. Mìn nổ. Mái tôn dãy nhà nằm ven bờ kênh Tẻ rung lên nghe rõ. Đất cũng rung chuyển mạnh. Ba Náo, Hai Hùng quăng chén cơm chạy ra bờ kênh Tẻ nhìn sang Cảng Sài Gòn. Đèn điện ở khu vực cảng tắt hết, từng cuộn khói đen kịt bao phủ một vùng trời. Tàu hàng hú còi inh ỏi. Xe hồng thập tự nối đuôi nhau ra vào liên tục. Ba Náo, Hai Hùng vui mừng khôn xiết. Họ ôm chặt lấy nhau, vỡ òa trong niềm vui chiến thắng.
Trời sáng hẳn, Ba Náo qua nhà một người bạn để rộng tầm mắt nhìn sang hướng con tàu bị đắm. Một chiến hạm to lớn thế kia đã ngoi ngóp, hụp lặn một phần mũi. Phần thân tan thành trăm mảnh. Sáu Cậy được Ba Náo giao nhiệm vụ theo dõi mức độ thiệt hại của tàu USNS CARD để báo với cấp trên. Ngay sau thời khắc tàu bị đắm, Sáu Cậy lân la cà phê, hỏi han bọn lính thì được biết thông tin ban đầu. Tàu bị đắm ở độ sâu 6 mét. Thành tàu bị phá bề ngang 2 mét, dài 8 mét, nước tràn nhanh làm 2/3 thân tàu chìm hẳn dưới đáy. Có năm người trên tàu bị thiệt mạng và 55 người bị thương. Và kết quả ngoài mong đợi của Ba Náo và Hai Hùng là số máy bay, vũ khí hiện đại chưa kịp vận chuyển đã bị phá hủy hoàn toàn.
Sáng ra, Ba Náo sang nhà ba má trước khi đi làm. Vừa vào nhà, má Ba Náo hỏi: “Hồi gần sáng có tiếng nổ gì ở đâu nghe lớn lắm?”. Ba Náo vẫn tỉnh rụi: “Chắc là trời gầm đó má”. Vào Cảng Sài Gòn, Ba Náo tỏ ra bình tĩnh như không hay biết chuyện gì đã xảy ra ở trước đó vài giờ. Nhìn vào mắt con, ba của Ba Náo biết được tiếng nổ như trời gầm ấy là do ai làm nên. Đến lúc này, má của Ba Náo cũng đã hiểu song vì “cẩn tắc vô ưu” nên niềm vui không lộ ra bên ngoài.
Sau nhiều ngày quân đội Mỹ tăng cường kỹ thuật tích cực vá, bơm nước nhưng không thể sử dụng được, sứ mệnh lịch sử của tàu USNS CARD coi như kết thúc. Tàu được kéo về vùng căn cứ Hải quân. Theo tài liệu được xếp trong danh mục hàng không mẫu hạm của Mỹ, tàu USNS CARD ngừng hoạt động vào ngày 10-3-1970 và rút khỏi danh sách đăng bạ hải quân vào ngày 15-9-1970. Năm 1971, tàu bị bán để tháo dỡ.
Trần Tuy An

Kỳ 5:  Lời hứa hôn của Ba Náo và Hai Hùng

Bình luận (0)