Nhịp cầu sư phạmNhịp sống học đường

Lời khen kịp thời

Tạp Chí Giáo Dục

Tiếng vỗ tay vang dội khi cô tổng phụ trách Đội bước lên sinh hoạt, ánh mắt các em trông chờ tên mình được xướng lên trong danh sách học sinh được tuyên dương vì đã nhặt được tiền rơi góp vào ống heo trong tuần qua. Tiếng cô lanh lảnh: “Em Anh lớp 5/1 nhặt được 2.000 đồng, em Phát lớp 3/3 nhặt 1.000 đồng, em Vũ lớp 1/4 nhặt 5.000 đồng, em Tiến lớp 2/3 nhặt 2.000 đồng…”. Mọi người cùng trầm trồ khen ngợi. Trong số những gương ấy, em Phát, em Tiến đã từng có mặt xấu nổi cộm là đánh bạn, lấy tiền của bạn nay được vinh danh, các em hồ hởi lắm. Vài người có vẻ hơi nghi ngờ song tôi tin các em đã thay đổi. Tất cả đều chờ đợi lời khuyến khích của cô tổng phụ trách: “Các em vỗ tay thật to tuyên dương các bạn!”. Nhưng không, lời cô buồn như trách: “So với tuần rồi số em nhặt được của rơi trả lại người mất ít hơn chứng tỏ rằng gương tốt ít đi…”. Tôi bước nhanh lại cạnh cô tổng phụ trách, nói nhỏ: “Cho cô phát biểu nha” rồi hướng mắt về phía các em học sinh: “Tuần này có 4 em được tuyên dương người tốt việc tốt tức là có thể có 4 em làm rơi tiền, cũng có nghĩa là các em đã không biết giữ tiền cẩn thận. Cô mong rằng sau này các em cẩn thận hơn vì khi làm rơi tiền thì có thể phải nhịn bữa ăn sáng, nhịn uống một ly nước. Như thế sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của các em, ảnh hưởng đến chất lượng học tập. Còn về phía 4 em không tham tiền rơi, các em vỗ tay thật to tuyên dương các bạn!”. Câu nói ấy hằng tuần cô tổng phụ trách đều xướng lên sao hôm nay cô lại quên bẵng?
Thế đấy, có những việc, những câu nói tuy nhỏ, bình thường nhưng mang lại niềm vui cho mọi người, nó có ý nghĩa giáo dục biết dường nào. Đó là lời khuyến khích, động viên mọi người trong công việc, trong học tập… Cuộc sống sẽ vui biết bao khi mọi người luôn đánh giá cao sự tiến bộ của người khác và không tiếc lời khen tặng nhau…
Lệ Quyên (TP.HCM) 

Bình luận (0)