Y tế - Văn hóaVăn hóa nghệ thuật

Người thứ ba bí ẩn trong cái chết của Lê Công Tuấn Anh

Tạp Chí Giáo Dục

Nữ diễn viên Vân Anh: "Minh Anh từng giày vò tôi đủ đường, hết gọi điện thoại về nhà đến nhắn tin sỉ nhục, hăm dọa".

12 năm sau cái chết của Lê Công Tuấn Anh, cựu người mẫu Minh Anh chợt tiết lộ những thông tin bí ẩn ngày ấy và buộc tội nữ diễn viên tên V là kẻ gây mọi đổ vỡ. Diễn viên tên V ấy chính là Vân Anh, gương mặt sáng giá của sân khấu Kịch Phú Nhuận

Khi khơi lại vụ tự tử của diễn viên Lê Công Tuấn Anh và nói về mối tình đã qua, cựu người mẫu Minh Anh đã tiết lộ một thông tin gây chấn động dư luận: Mối tình Lê Công Tuấn Anh và Minh Anh ngày ấy đã có kẻ thứ ba xuất hiện. Bằng chứng là trước khi Lê Công qua đời, cô phát hiện có một tấm hình của Lê Công chụp chung với nữ diễn viên V đang ngồi trong lòng, rơi ra từ quyển sổ tay của anh. Sự thật thế nào?

Không dễ dàng gì để Vân Anh đồng ý chia sẻ những nỗi niềm chị đào sâu chôn chặt suốt bao nhiêu năm. Trong nhiều năm qua, chị liên tục từ chối trả lời phỏng vấn chuyện này vì cuộc sống của chị đã yên bình và vì một điều tế nhị nữa: không muốn người khác cho rằng mình gợi lại chuyện cũ để đánh bóng tên tuổi. Nhưng cuối cùng, chị không thể né tránh mãi khi tên tuổi chị đã được Minh Anh nêu ra như một ẩn số: “Cô diễn viên tên V”.

Tôi không phá tình cảm giữa Lê Công và Minh Anh

Minh Anh cho rằng, chị là nguyên nhân gây đổ vỡ tình cảm của họ. Cảm giác của chị khi đọc những dòng đó trên mạng?

Tôi rất buồn. Những người hiểu tôi trong hoàn cảnh đó, không ai cho rằng tôi là người cố chen vào tình cảm của Minh Anh và Lê Công. Nhiều người cũng biết, họ đã từng chia tay nhau trước khi tôi xuất hiện. Tình cảm đến, chính bản thân tôi cũng không biết được. Tôi đã từng trốn chạy, dằn vặt khổ sở nhiều. Đến giờ, tôi cũng không biết tình cảm Lê Công dành cho tôi là thật hay chỉ là một phút nông nổi. Có lẽ vì anh thấy tôi nhỏ nhắn, dễ thương nên thương mến chăng? Có thể Lê Công yêu tôi, nhưng cũng có thể chỉ là thích. Riêng tôi thì yêu, và đó là mối tình đầu để lại những kỉ niệm đẹp nhưng đau đớn.

Tình cảm đặc biệt này bắt đầu từ đâu?

Trước khi gặp, tôi rất thích những vai anh diễn. Khoảng năm 1995, anh đã là ngôi sao, thường vào các vai hiền lành, hào hoa. Rất nhiều cô gái 19, 20 như tôi hâm mộ. Lúc đó, tôi mới chân ướt, chân ráo về Đoàn Kịch nói Thành phố, anh Công là diễn viên trụ cột ở đây. Tuy nhiên, anh thường đi đóng phim, ít khi có mặt ở đoàn lắm.

Ngày nọ, tình cờ tôi lên phòng diễn viên, bất ngờ gặp anh mới đi quay về. Anh mở cửa ra, chúng tôi nhìn thẳng vào mắt nhau rất lâu mà không ai quay đi. Tim tôi đập loạn xạ như vừa bị tiếng sét. Một lúc lâu, anh ngập ngừng hỏi mọi người: “Ủa, ai đây?”. Tôi lí nhí: “Em là Vân Anh, mới về đoàn”. Anh ấy cũng hỏi han lịch sự chứ không trêu ghẹo như những người đàn ông lần đầu tiên thấy một cô gái lạ xuất hiện.

Thế rồi chị hay anh Lê Công chủ động bày tỏ tình cảm trước?

Không ai chủ động cả. Cái gì đến rồi cũng đến. Anh thường quan tâm và gọi tôi là “bé Vân”. Lúc ấy, tôi mến anh chứ chẳng nghĩ gì khác. Càng ngày, chúng tôi càng gần gũi. Khi tập vai, anh thường chỉ bảo lối diễn xuất hoặc mua quà vặt cho tôi.

Khi ấy, hai người có đóng chung với nhau trong vở diễn nào không?

Có, đóng chung không lâu sau khi chúng tôi gặp nhau. Đó là vở Vụ án quả trứng gà. Anh vào vai nam chính. Vai nữ chính là của chị Trịnh Kim Chi nhưng lần đó chị Chi đi nước ngoài giao lưu (vì vừa đoạt danh hiệu Á hậu) nên tôi được thế vai. Sau mỗi đêm diễn, đến với sự quan tâm chỉ bảo, những ánh nhìn, tôi thấy mình có tình cảm đặc biệt với anh ấy.

Lúc đó, chị có biết Lê Công đã có người yêu?

Tôi biết rất rõ Lê Công có người yêu là Minh Anh. Chính vì vậy, khi biết mình có tình cảm với Lê Công, tôi đã tránh anh. Mỗi lần tập xong, tôi vào trong cánh gà rồi lánh đi chỗ khác hoặc từ chối khi anh rủ đi ăn.

Tình yêu không có tội, Minh Anh lúc đó cũng như chị, một người con gái yêu và được yêu. Tại sao chị lại chấp nhận rút lui để rồi một mình chịu đựng?

Nếu Lê Công có tình cảm với tôi thật cũng là điều không nên, vì người khổ rồi cũng sẽ là tôi thôi. Tôi không muốn xen vào khi họ đang có nhau. Và giả sử họ không còn nhau nữa, tôi cũng chỉ là một cô gái bình thường, nhỏ bé, tốt nhất nên giấu tình cảm đó đi để sống và làm việc bình thản.

"Dẫu sao thì người cũng đã ngủ yên trong lòng đất 12 năm. Minh Anh cho rằng, cô ấy đã nén đớn đau suốt một thời gian dài vì búa rìu dư luận. Thế tại sao cô lại tiếp tục ném búa rìu dư luận vào một cô gái khác với những điều không đúng sự thật, cũng với bao nhiêu năm đau đớn không kém? Tại sao cô ấy lại làm thế?", Vân Anh đã ngồi viết những dòng này như dày vò mình, sau khi đọc những gì Minh Anh viết, được báo chí đăng tải lại.

Chuyện gì xảy ra thì vẫn xảy ra. Chị đã không làm chủ được tình cảm như mình mong muốn. Còn Lê Công, anh ấy vẫn chấp nhận cuộc phiêu lưu không có lợi cho cả ba người?

Đoàn lưu diễn phía Bắc. Minh Anh cũng đi cùng, kết hợp với việc diễn thời trang ở Hà Nội. Tôi vẫn né anh sau các đêm diễn. Rồi một tối diễn hết lớp, khi tôi vào cánh gà, anh chạy theo. Anh đến gần, tôi lại né rồi chạy ra phía sau Nhà hát Tuổi trẻ (Hà Nội) để ra ngoài, anh cũng chạy theo. Tôi nói: “Anh đừng nói chuyện với em nữa!”, nhưng Lê Công vẫn chạy theo và giữ tay tôi lại.

Anh hỏi: “Tại sao bé Vân lại né mặt anh? Tại sao lại làm thế?”. Tôi trả lời: “Em không có gì để tránh mặt anh hết. Anh đừng nói nữa. Anh vào diễn đi kẻo trễ”. Lê Công khăng khăng: “Anh sẽ không diễn đến khi nào bé chưa trả lời”. Tôi không ngờ anh lại lỳ thế. Anh lại nói: “Anh không cần biết mọi chuyện. Giờ anh chỉ biết có Vân thôi”. Nghe anh nói vậy, tôi phát hoảng vì Minh Anh cũng có mặt trong chuyến đi này. Tối đó, sau khi cô ấy diễn thời trang xong, họ sẽ gặp nhau. Nghĩ đến đó, tôi định vùng chạy.

Không ngờ, anh ôm chầm lấy tôi: “Bé Vân có biết là anh yêu bé không?”. Tôi lại càng hoảng. Lấy lại bình tĩnh, tôi nói: “Giờ anh cứ vào diễn đi. Em cũng phải diễn nữa”. Sau đó, chẳng hiểu nổi mình, tôi không trốn chạy nữa. Nhưng khi nghĩ đến những gì phía trước, với một kẻ đến sau, tôi thấy tim mình đau nhói. Tận đáy lòng, tôi không muốn Lê Công chia tay Minh Anh, bởi vì tôi thấy họ đẹp đôi và thực sự xứng đáng. Chị ấy hơn tôi mọi thứ và anh Công cũng cần một người như vậy.

Bị đuổi việc chỉ vì yêu Lê Công

Mọi chuyện hẳn sẽ không bình yên khi nhiều người biết mối quan hệ này?

Chuyến đi đó hơn 1 tháng, nhưng sau khi diễn ở Hà Nội, Minh Anh về Sài Gòn. Dần dà, mọi người cũng biết anh Công quan tâm đến tôi. Họ khuyên tôi không nên tiếp tục vì biết chắc tôi sẽ khổ.

Thế là tôi lại giữ khoảng cách. Khi đoàn đến Thái Bình, anh hỏi tôi: “Bé có tình cảm với anh, đúng không?”. Tôi nói với anh: “Em có tình cảm với anh nhưng anh đã có người yêu, đừng làm em khổ, anh khổ và chị Minh Anh cũng khổ”. Anh chỉ  nói: “Anh biết bé có tình cảm là được rồi và anh cũng có tình cảm với bé”. Rồi lời ra tiếng vào, chuyện cũng đến tai Minh Anh.

Minh Anh phản ứng ra sao?

Cô ấy không hề im lặng mà giày vò tôi đủ đường, hết gọi điện thoại về nhà đến nhắn tin sỉ nhục, hăm dọa. Tôi im lặng trước tất cả. Xung quanh tôi lúc đó không có ai hết. Một người bạn tôi quý cũng quay mặt. Chị ta còn gọi điện cho tôi rồi chuyển máy cho Minh Anh. Tôi quá mệt mỏi: “Em muốn được yên, chị và anh Công đừng làm phiền em nữa”.

Tại sao chị không thanh minh hay giải thích với Minh Anh?

Vì tôi chẳng biết phải thanh minh sao cho phải. Tôi thấy cũng có lỗi, không làm chủ được tình cảm để dẫn đến những phức tạp không đáng có. Tôi chỉ nghĩ, tôi sai rồi, sai vì đến với Lê Công khi anh đang có người yêu. Lúc ấy, tôi ngờ nghệch lắm, luôn cảm thấy có lỗi khi chen vào một hạnh phúc. Tôi để Minh Anh chửi mắng, muốn làm gì thì làm và chấp nhận tất cả. Tôi chấp nhận cả việc quên Lê Công theo yêu cầu cả chị ấy.

Và chị lặng lẽ chia tay Lê Công?

Lê Công gọi điện, giọng như người có lỗi và còn đòi chết nếu tôi không quay lại với anh ấy. Tôi chỉ nói: “Mình dừng ở đây đi. Tình cảm em dành cho anh rất sâu đậm, nhưng thà dừng ở đây để một mình em khổ chứ không làm khổ cả ba người”. Gác máy điện thoại, tôi khóc rất nhiều. Tưởng vậy sẽ tốt, nhưng mọi thứ phức tạp hơn tôi nghĩ.

Nghe nói, sau chuyện tình tay ba này, chị đã ra đi khỏi nơi làm việc?

Đúng hơn là tôi bị cho thôi việc. Minh Anh đã gặp thầy tôi là trưởng đoàn và bảo nếu để Vân Anh ở lại đoàn, chị ấy sẽ không cho Lê Công diễn ở đây nữa. Dĩ nhiên đoàn sẽ chọn Lê Công. Còn tôi, một diễn viên trẻ người, non nghề, có hay không chẳng quan trọng. Thầy đã gặp tôi và nói thẳng rằng, không muốn Minh Anh lên đoàn trách móc, than khổ nên sẽ không để tôi ở lại.

Vừa phải chia tay Lê Công, vừa mất việc, chấp nhận thua thiệt đủ đường, cô gái Vân Anh lúc đó thế nào?

Tôi tủi thân, lặng lẽ rời đoàn, đau đớn tự hỏi tại sao người ta lại đối xử với mình như vậy. Tại sao lại đuổi việc tôi chỉ vì những chuyện riêng tư, mà chuyện đó chẳng xấu xa, hèn mạt gì. Bước chân đầu đời gần như vấp ngã vì những chuyện không tin nổi. Tôi tự hứa sẽ đứng dậy và chứng minh cho mọi người thấy khả năng lao động nghệ thuật của mình.

Theo Dantri

 

Bình luận (0)