Bị cáo T. tại phiên tòa |
Họ là những con người biết hy sinh và thương yêu gia đình hết mực. Nhưng rồi, vì cạn nghĩ, họ chấp nhận đánh đổi cả tương lai và mạng sống của mình cho gánh nặng của trách nhiệm làm cha, làm con của mình.
1. Ngày B.T.C (sinh năm 1986, ngụ tại quận Bình Thạnh, TP.HCM) hầu tòa thì cô con gái 2 tuổi của C.vẫn đang nằm trong bệnh viện. Hai năm rồi, bệnh viện trở thành “nhà” của vợ chồng C. khi người con ấy vừa sinh ra đã còm cõi, èo uột và mang trong người nhiều chứng bệnh. Làm nghề buôn bán điện thoại, C. gần như khánh kiệt theo những lần ra vào viện của con. Thương con, muốn có tiền trang trải, C. quyết định bỏ nghề để tham gia vào đường dây chuyên mua bán các loại xe gắn máy cao cấp bất hợp pháp của một nhóm người hành nghề trộm cắp.
Theo đó, đồng bọn của C. sử dụng nhiều phương thức từ lừa đảo đến cướp giật những chiếc xe tay ga cao cấp như SHi, Spacy, Dylan… Sau đó, chúng tiếp tục tìm mua các loại xe cùng loại do Trung Quốc, Việt Nam sản xuất có giấy tờ đăng ký hợp lệ. Bằng việc “phù phép” đục lấy số khung, sàn lốc máy từ những chiếc xe hợp pháp này để hàn vào xe cướp được, chúng đi bỏ mối, tiêu thụ với giá cao. Từ khi tham gia băng nhóm, bản thân C. đã mua bán trót lọt 24 chiếc xe gắn máy. Cho đến tháng 6-2009, trong lúc C. điều khiển chiếc Spacy vừa mua được của một người do ăn cắp mà có thì C. bị bắt.
Trong phiên sơ thẩm xét xử tại TAND TP.HCM, C. bị tuyên mức án 5 năm tù giam. Thương đứa con gái mỗi ngày một bệnh nặng, cộng với kinh tế gia đình hầu như chỉ do một mình C. gánh vác, gia đình C. làm đơn kháng cáo để C. sớm trở về với vợ con. Trong phiên phúc thẩm của Tòa Tối cao tại TP.HCM cuối tháng 11, đã nhiều lần C. trầm ngâm. Không nhắc đến bệnh tình của con, nhưng C. ngậm ngùi: “5 năm tù với bị cáo là quá dài, gia đình mà không có bị cáo thì biết xoay xở ra sao!”. Vài người dự khán là hàng xóm của C. cũng cho biết: “Tội nó lắm, lo cho con hết tiền hết bạc. Vợ chồng nó giấu, nhưng tụi tôi biết con bé bị bệnh nặng lắm!”. Phiên tòa kết thúc, nụ cười nở trên gương mặt C. khi HĐXX giảm án cho C. một năm tù bởi gia đình C. có công với cách mạng. Nhưng bản án được giảm, theo HĐXX, không vì hoàn cảnh của C, bởi đâu phải cứ nặng gánh gia đình là người ta… trở thành tội phạm, lầm đường lạc lối như thế. Và vì mỗi cá nhân trong cuộc sống luôn cần sự cố gắng, vươn lên chứ không thể đổ lỗi cho hoàn cảnh, cho trách nhiệm hay chuyện cơm áo gạo tiền…
2. Tốt nghiệp đại học, T.Q.T (26 tuổi, ngụ tại quận 10, TP.HCM) may mắn được nhận vào làm tại chi nhánh Ngân hàng Liên doanh VID Public Bank, TP.HCM (do Ngân hàng Đầu tư và Phát triển Việt Nam liên doanh với Ngân hàng Public Bank – Malaysia, trụ sở tại 15A Bến Chương Dương, quận 1, TP.HCM) với mức lương hơn 7 triệu đồng/tháng. Là nhân viên giao dịch, T. có nhiệm vụ thu – chi tiền cho khách đến giao dịch rồi cuối ngày cân đối nộp lại cho trưởng quỹ. Đầu năm 2009, hoàn cảnh gia đình T. rơi vào khó khăn. Căn nhà của gia đình T. ở đang có tranh chấp, vì vậy, bố mẹ T. cho hay cần phải có một số tiền lớn để hóa giá căn nhà. T. thương bố mẹ cả đời lam lũ nuôi con ăn học, các em lại đang cần tiền đóng học phí. Mức lương của T. dù khá cao vẫn không thể đưa gia đình đi qua bước ngoặt khó khăn này, T. nhắm mắt làm liều, nảy sinh ý định chiếm đoạt tài sản của cơ quan.
Ngày 9-3-2009, sau khi thu – chi tiền mặt cho khách hàng, T. đã “yểm thủ” hơn 1,5 tỉ đồng gửi về cho bố mẹ. Thu xếp công việc ổn thỏa, biết tội mình khó thoát, T. tiếp tục thực hiện kế hoạch bằng cách mua hai lọ xi-rô và một hộp lưỡi lam, sau đó T. đến thuê phòng tại một khách sạn. Trong cơn tuyệt vọng, nghĩ quẩn, T. viết cho bố mẹ lá thư tuyệt mệnh rồi dùng dao lam cắt tay tự vẫn nhưng ý định đã không thành. Thư cho bố mẹ, T. viết: “Con nhờ bạn đưa số tiền này để bố mẹ an dưỡng tuổi già. Con phải đổi lấy bằng sinh mạng của mình, mẹ hãy giữ lấy cho các em, đừng bao giờ trả lại…”.
Nhận được tin dữ, bố mẹ T. mau chóng hoàn trả đầy đủ số tiền nói trên cho ngân hàng. Riêng T, một lòng muốn đền đáp công ơn sinh dưỡng của bố mẹ nhưng lại chọn phương án tội lỗi chỉ vì sự cạn nghĩ của mình. Mức án 16 năm tù giam của phiên sơ thẩm vẫn không thay đổi trong lần xét xử phúc thẩm tại TAND tối cao. Thương T, nhưng người ta cũng trách giận cho sự hiếu thảo đặt không đúng chỗ của người thanh niên, vốn có cả một tươi lai xán lạn nếu không đi vào lầm lạc.
Bài, ảnh: Tuyết Dân
Bình luận (0)