Y tế - Văn hóaThư giãn

Tác phẩm đỉnh cao: Ước mơ còn ở phía chân trời?

Tạp Chí Giáo Dục

Có mt hin tượng rt l là tôi đã gp mt s nhà văn, khi bàn ti công vic sáng tác là lp tc h hoc cao ging hoc thì thào vi v quan trng rng đang xúc tiến viết mt tác phm tm c, nht đnh khó in và có in thì chc chn s b “đánh”. Đi mãi chng thy cái tác phm tm c kia đâu, có ln tôi đã viết na đùa na tht là đi vi mt s nhà văn “tác phm ln được chia thì quá kh“!

Riêng cái ln tôi gi chân thư ký cho mt chương trình sáng tác văn hc thì li được mc kích nhiu chuyn bi hài. Mt s nhà văn gi đ cương ti đăng ký tham d đã trc tiếp trình bày (hoc qua thư gi kèm) là tác phm ca mình đ cp ti vn đ ln, chc chn s làm xôn xao dư lun.

Thm chí có v hoàn thành được vài chương bn tho, gi đến cho tôi còn kèm theo vài cú đin thoi dn dò nht quyết không cho thng A, thng B thm đnh, vì “chúng nó không đ tư cách đc văn ca tôi”.

Nh cái lúc làm anh “thư ký lâm thi” cũng kh, va tn tin đin thoi va phi ngt nht n non đ ngh nhà văn viết xong sm cho, đôi khi còn phi kính cn xin li vì… kinh phí chưa rót!

Riêng nhà văn Nam Hà là tôi bái phc, đ hoàn thành tác phm, anh lên h Núi Cc vào mùa đông, lin tù tì hơn mt tháng tri. Hàng ngày đóng ca cm ci ngi viết, duy nht mt ln ra Thái Nguyên mua thêm giy bút. Kết qu là anh np hai tp bn tho tiu thuyết “Ngày rt dài” dày cp, mà tôi đã gi đùa là “hai cc gch”.

Vào chiến trường t đu nhng năm 60 ca thế k trước, sng và chiến đu hơn 10 năm vùng chiến tranh ác lit nht, đt nước có hòa bình, Nam Hà mi ra Hà Ni. Vn sng chiến trường đy mình, s đu sách đáng n: “Đt min Đông”, “Trong vùng Tam giác st”, “Mùa ry”, “Ngày rt dài”, li là tác gi ca bài thơ ni tiếng “Chúng con chiến đu cho Người sng mãi Vit Nam ơi”, theo tôi điu Nam Hà còn thiếu là kh năng hình thành ý tưởng văn chương vượt qua gii hn ca tm nhìn “chiến thut” vươn ti tm nhìn “chiến lược”.

Nhìn rng ra, Nam Hà không phi là mt trường hp riêng và loi bit. Đa s nhà văn Vit Nam cùng thi cũng trong hoàn cnh như anh. Đy nhit huyết, ít nhiu có tài năng văn chương, dám dn thân vào nơi nguy him, ly trách nhim ca ngòi bút làm trách nhim ca công dân,… các anh viết như là nim say mê, bn đc biết ti các anh như là nhà văn ca mt thi gic giã, ca các câu chuyn mà đó s sng, cái chết ch cách nhau trong tc gang.

Ri đã mt thi, chúng ta gi hy vng vào “các nhà văn trung úy” – mt đnh danh thân ái dành cho nhng cây bút trưởng thành t chiến tranh, có xu hướng viết v chiến tranh, song sau hơn 30 năm, các anh cũng đã xp x lc tun và hình như “vn liếng” đã khai thác gn hết?

Nhìn li, nhnh lên thy có “Ni bun chiến tranh” (Bo Ninh), “Ăn mày dĩ vãng” (Chu Lai), Chim én bay (Nguyn Trí Huân), “Lc rng” (Trung Trung Đnh), “Rng thiêng nước trong” (Trn Văn Tun)…

Các nhà văn thế h sau các anh, h viết văn trong mt bi cnh lch s đã hoàn toàn khác trước. Các biến đi ca xã hi – con người t trng thái thi chiến sang trng thái thi bình, đc bit li là mt thi bình “không bình thường” vi nhng chuyn dch, nhng biến đng chưa tng có du hiu trong lch s – văn hóa dân tc… đã làm ny sinh nhng vn đ xã hi – con người mi, vi các biến thiên vt cht – tinh thn phc tp mà ch bng li t k truyn thng, nhà văn khó có th nhn thc, phn ánh.

Nếu so sánh v đi ngũ, chc chn s nhà văn Vit Nam hôm nay đông đo hơn s nhà văn vài chc năm trước. Nếu so sánh v đu sách, s đu sách được xut bn ngày nay hn là ln hơn ngày trước rt nhiu. Vy ti sao câu hi v “tác phm ln” vn được đt ra? Ti sao li kêu gi thiết tha cùng tin bc đu tư ca Nhà nước cho văn chương vn chưa đưa ti kết qu như chúng ta mong mun?…

Nhìn vào đi sng văn hc, ít nht trong mười năm tr li đây, nếu ch căn c vào mt s bài đim sách, bài phê bình thì xem ra tác phm “đ đi” đã xut hin. Song ri my li tán dương d dãi nhanh chóng rơi vào dĩ vãng và tác phm tưởng chng đã “đóng du” vào nn văn chương cũng nhanh chóng b lãng quên, lãng quên c trong bn đc ng là “đc tuyn”. Và tôi thy e ngi thay cho mt vài nhà lý lun – phê bình đã tn giy mc đ euréka năm by phm cht chưa hi đ kh năng xuyên thi gian.

Dù nói ra hay không nói ra, mi người đu nhn thy văn hc đã và đang vn hành trong mt bi cnh lch s xã hi – con người đã khác trước, đu biết văn hc phi đi mi đ phát trin, và hình như điu đáng quan ngi nht li là: không phi người nào cũng có th tr li được câu hi cn phi làm gì đây đ văn hc phát trin? Ngay vi k viết bài này, cũng ch có kh năng đi tìm mt vài nguyên nhân t mt góc nhìn ch quan.

Trong thc tế, đã có mt s nhà văn c gng t thay đi đ làm ra cái mi cho văn hc. Nhưng cái mi là h qu ca bước phát trin tư tưởng – thm m khác vi cái mi là sn phm ca s biến đi t phát, cho dù s tích hp ca nhiu hành vi sáng to t phát cũng có th đưa ti mt điu gì đó cn quan tâm.

Viết đến đây, tôi mun đ cp ti cây bút văn xuôi T Duy Anh, bi xem ra đây đang là mt trong s vài ba tác gi đang có chiu “ni tri” trên văn đàn. Đc các tác phm T Duy Anh viết sau “Bước qua li nguyn”, tôi mun đt câu hi rng phi chăng cây bút này đã hoàn tt s nghip và “Bước qua li nguyn” có phi là m đu, đng thi cũng là kết thúc ca văn chương T Duy Anh?

Theo ý kiến ca tôi, mt vài tiu thuyết ca cây bút này được chú ý không phi vì giá tr tư tưởng – ngh thut cao, hay tác gi là tài năng ln mà ch là s phơi bày thô tc v mt hin thc mà tác gi không biết chia s, và điu đó làm mt s cây bút văn xuôi, mt vài cây bút lý lun – phê bình thích thú.

Thích thú bi h không có gan viết nhng gì như T Duy Anh đã viết? Đ chng t thích thú là “có lý”, người ta c v rn thêm chân, gán cho tác phm ca T Duy Anh nhng “thành công” v ni dung và hình thc, thm chí còn tri hô phi có cách đc khác mi hiu được tác phm ca T Duy Anh.

Nhưng than ôi, trong khi khua bút viết ra nhng điu kỳ quc, h đã quên rng nhà văn ln không phi ch anh ta chi đi có hay hay không, hoc anh ta dám viết ra nhng li ám ch mà là ch anh ta biết tri lòng nhân ái đ s chia vi nhng s phn.

T Duy Anh không làm được điu này, và tôi tin anh cũng chng bao gi làm được hơn thế nếu vn trung thành vi li viết mà tôi hình dung như là đang mang nng ni oán hn vi nhng điu không va ý t cuc sng. Nhà văn ln không gii ta oán hn bng chi, người ta vượt qua đ làm cho bn thân sáng láng hơn, giúp đng loi nhân tính hơn…

Hôm nay, câu hi v “tác phm ln” vn đang được đt ra, mt câu hi qu là khó có th tr li trong mt sm mt chiu khi nhìn vào thc tế sáng tác. Có th là bi quan, tôi vn đ rng điu chúng ta mong mun vn lp ló đâu đó phía chân tri ch không phi đang nm trong thc lc ca các nhà văn ch ch ngày phát l. Vì thế, đôi khi tôi thy khôi hài vì nhiu nhà báo x ta có v khoái chí khi đt câu hi bao gi Vit Nam s có gii Nobel.

Ước mơ thì tt thôi, song hãy là ước mơ có ngun gc hin thc, đng ước mơ vin vông đ khi tht vng li quay sang trách móc các nhà văn. Đi vi văn chương nước nhà, nếu có mơ, xin hãy mơ mt gii thưởng nào đó nho nh và xinh xinh châu Á này là may lm ri, đng mơ v mt cái gì đó ngoài tm tay, ít nht là trong thi gian trước mt.

Hà Yên (cand.com.vn)

Bình luận (0)