Vựa lúa ĐBSCL chịu thiệt hại do thiếu phù sa và hạn mặn
Các nhà khoa học, các nhà báo trong khu vực đã cùng lên tiếng kêu gọi sự chia sẻ nguồn nước có trách nhiệm, giảm thiểu những tác động đến sinh kế của hàng chục triệu người dân sống nhờ nguồn nước sông Mê Công.
ĐBSCL sẽ không còn “lũ đẹp”!
“Chúng tôi những người ở hạ nguồn chia sẻ những lo lắng về sự phát triển của hệ thống đập trên dòng Mê Công đến các nước thượng nguồn. Đặc biệt là Trung Quốc, Lào, Campuchia. Chúng tôi hy vọng, những lo lắng của cư dân vùng hạ nguồn sẽ được các phương tiện truyền thông truyền tải đến các quốc gia trong vùng thượng nguồn”, PGS-TS Hà Thanh Toàn, Hiệu trưởng Trường Đại học Cần Thơ, chia sẻ.
Tiến sĩ Dương Văn Ni (ĐH Cần Thơ) dẫn số liệu khiến nhiều đại biểu giật mình, ở Việt Nam, trong năm 2015-2016, khô hạn và xâm nhập mặn đã gây hại cho 500.000ha lúa nước, thiệt hại 200.000 tấn lúa và khoảng 50 triệu USD. Ngoài ra, hàng triệu người dân đã thiếu nước ngọt trong mùa khô hạn. Và hiện nay, ĐBSCL đang chịu những tổn thương khủng khiếp đó là sạt lở, sụt lún tràn lan, làm mất ít nhất 500ha đất/năm!
Tự thích nghi để đảm bảo an ninh nguồn nước
ĐBSCL (với gần 20 triệu dân, hàng năm sản xuất ra trên 25 triệu tấn gạo; cung cấp 1/5 lượng gạo xuất khẩu trên toàn thế giới) lâu nay được xem như là vựa lúa của khu vực, nhưng hiện đứng trước những tác động khó lường từ nguồn nước sông Mê Công. Ngoài các đập thủy điện đã và đang xây dựng, việc các nước như Thái Lan, Lào, Campuchia đều gia tăng diện tích đất sản xuất và có kế hoạch lấy thêm nguồn nước từ dòng chính Mê Công để chuyển phục vụ tưới tiêu đang gây thêm áp lực cho ĐBSCL. ĐBSCL gần như không nhận được lợi ích nào từ việc phát triển các đập thủy điện, ngược lại vùng đất hạ lưu này ngày càng đối diện với muôn trùng thách thức: biến đổi khí hậu, suy giảm chất lượng nước, đất, sạt lở, khô hạn, mặn gia tăng xâm nhập sâu, nông nghiệp và thủy sản ngày càng chịu nhiều rủi ro, di dân…
Trước những tác động đã và đang diễn ra ở ĐBSCL, các nhà khoa học đưa ra khuyến nghị: ĐBSCL nên chọn bài toán “đánh đổi” phù hợp nhằm đảm bảo an ninh nguồn nước. Điều này có nghĩa là phải xem xét lại diện tích và cơ cấu mùa vụ sản xuất lúa. Theo đó, giảm diện tích lúa 3 vụ chuyển sang nuôi, trồng tiết kiệm nước. Thay một phần diện tích lúa vụ 3 trong năm để tăng diện tích trữ nước trong mùa mưa nhằm cung cấp nước cho mùa khô. Đồng thời, thực hiện đô thị hóa thông minh và phát triển các thành phố thích ứng biến đổi khí hậu; thúc đẩy sản xuất nông nghiệp công nghệ cao; dừng việc khai thác cát và khai thác nước ngầm thiếu kiểm soát. “Bất kỳ sự phát triển nào ở lưu vực Mê Công đều nên quan tâm tới sự thay đổi nguồn nước (về số lượng, chất lượng, sự biến đổi, sự kết nối) hơn là chỉ quan tâm đến số lượng. Tác động của đập thủy điện với trầm tích (chất lượng) quan trọng hơn lượng nước (số lượng). Lâu nay, thế giới đánh giá rất cao vai trò của ĐBSCL trong cung cấp lúa gạo, thủy sản, trái cây… cho thế giới. Chính vì vậy, các nước trong khu vực cũng cần cân nhắc đến vai trò của ĐBSCL để hạn chế các tác động tiêu cực từ các công trình có liên quan trong khu vực”, tiến sĩ Dương Văn Ni (Trường Đại học Cần Thơ) nhận định.
Ông Nguyễn Nhân Quảng, chuyên gia quản lý lưu vực sông, cho rằng: “Cần tiếp tục thu thập thông tin qua các nguồn khác nhau để có thể phân tích các tác động của việc khai thác tài nguyên nước sông Mê Công, kiến nghị với các cơ quan hữu quan có các giải pháp kịp thời. Các bên liên quan trong câu chuyện hợp tác Mê Công, một mặt cần nghiêm chỉnh tuân thủ các cam kết sẵn có, đồng thời tiếp tục tìm kiếm các giải pháp thay thế, bao gồm cả việc thiết lập các cơ chế chia sẻ quyền lợi, trách nhiệm trong vấn đề tài nguyên nước sông Mê Công”.
Bình luận (0)