Y tế - Văn hóaVăn hóa nghệ thuật

Một triển lãm – hai tâm thức!

Tạp Chí Giáo Dục

Trin lãm “Hành trình” trưng bày tranh v riêng ca ha sĩ ngưi Đc Benjamin Schiller và ha sĩ Phùng Thanh Hà, cũng như tranh v chung ca hai v chng h. Nhân trin lãm này, cun sách m thut “Hành trình” cũng đưc trình làng. Đây cũng là nhng hot đng nm trong chui k nim 50 năm ngày thiết lp quan h ngoi giao Vit – Đc.

Vợ chồng họa sĩ Benjamin Schiller, Phùng Thanh Hà và giám tuyển Lý Đợi (từ trái sang) 

Hai v chng v tranh bên b sông Sài Gòn

Thời gian qua, hình ảnh của hai vợ chồng họa sĩ Benjamin Schiller và Phùng Thanh Hà vẽ tranh bên bờ sông Sài Gòn đã trở nên quen thuộc và tạo nhiều cảm hứng cho những du khách yêu thích hội họa có dịp đến đây.

Nếu tình cờ gặp Benjamin Schiller (người Đức, tên thân mật là Beni) ngoài đời, chỉ nhìn thoáng qua, cũng sẽ dễ dàng cảm thấy đây là một nghệ sĩ. Trước khi chọn Việt Nam sinh sống, đúng hơn, trước khi kết thân với họa sĩ Phùng Thanh Hà vào năm 2013, anh chưa có ý định vẽ tranh. Sau khi kết hôn với họa sĩ Phùng Thanh Hà, chính bầu năng lượng mà cả hai tạo ra nơi sinh sống đã giúp anh sáng tác rất nhiều tranh.

Tranh của họa sĩ Phùng Thanh Hà

Benjamin Schiller chia sẻ: “Tôi không vẽ để kể chuyện. Tôi vẽ vì có những điều không thể diễn tả bằng lời nói. Mỗi nét cọ là một nhịp đập, mỗi màu sắc là một ý nghĩ. Với tôi, hội họa là một cách kết nối. Khi một bức tranh chạm đến bạn, bạn không chỉ nhìn thấy nó, mà còn cảm nhận được nó. Và trong cảm nhận ấy, có thể chúng ta gặp nhau”.

Giám tuyển Lý Đợi nhận định: “Tranh của Beni chất chứa tinh thần trừu tượng kết hợp (abstract combination), không chỉ ở bút pháp, mà còn ở các vỉa tầng câu chuyện mà anh chuyên chở khá tự nhiên. Phía dưới bề mặt trừu tượng chủ đạo ấy, nếu để ý, sẽ có đủ những ký hiệu, những tín hiệu để nhận ra tinh thần nhị nguyên, bao dung của tác giả…”.

Tranh của vợ chồng họa sĩ Phùng Thanh Hà và Benjamin Schiller vẽ chung

Còn họa sĩ Phùng Thanh Hà cũng bắt đầu việc vẽ cách đây hơn 2 năm, sau khi tham gia lớp vẽ chuyển hóa của cô Nihato Hằng Nguyễn trong chương trình “Thắp lửa Việt Nam” ở rừng Nam Cát Tiên. Chị chia sẻ: “Tôi không vẽ để tạo ra một hình ảnh. Tôi vẽ để chạm vào điều không thể gọi tên, để được là chính mình và được sống trọn vẹn trong khoảnh khắc ấy. Với tôi, hội họa không phải là việc tạo ra một tác phẩm. Nó là một trạng thái, một dòng chảy, một cách để quay về với chính mình. Mỗi lần vẽ, tôi như bước vào một không gian rất sâu, nơi không còn suy nghĩ, chỉ còn cảm giác, sự khám phá nội tại, kết nối với năng lượng thuần khiết, cho phép bản năng, trực giác được thể hiện… Có những lớp màu bật lên từ ký ức, từ tiềm thức và đôi khi là cả một chuỗi chuyển động cơ thể được lưu giữ lại trên tranh…”.

Trong mt bn bè

Nhà văn Nguyễn Viện cảm nhận: “Hội họa với Phùng Thanh Hà không phải là một cuộc theo đuổi mang tính thẩm mỹ. Mà hội họa đã đến với cô ấy như một pháp duyên thực hành trên con đường tu tập. Vì thế, tôi đã không ngạc nhiên khi nhìn ngắm tranh của Hà theo mọi hướng, xoay trái – phải, lật ngược trên – dưới, mỗi chỗ đứng cho ta cảm nhận một tâm cảnh khác. Cũng theo cách đó, tùy độ sáng – tối mỗi bức tranh cho ta thấy một hình tướng khác. Dù nhìn tranh trong thực tế nào, tất cả đều là những chuyển hóa nội tâm…”.

Tranh của họa sĩ Benjamin Schiller

Họa sĩ Ngô Lực thì nhận định: “Tôi gặp chị – một người phụ nữ mang trong mình nhiều tâm sự về cuộc sống. Chị đến với hội họa không phải để chứng minh tài năng hay để khẳng định mình là họa sĩ, mà như một phương pháp trị liệu cho chính tâm hồn. Tranh của chị vì thế là những bản ghi chép thầm lặng của tâm thức – có khi dữ dội, có khi bối rối, có khi mơ hồ, hỗn độn. Với ai tìm cách “hiểu” bức tranh bằng lý trí, có thể sẽ thấy mơ hồ. Nhưng nếu lặng yên đối diện, người xem sẽ thấy được một cánh cửa vào đời sống nội tâm – và đôi khi, nhận ra cả chính mình trong đó. Với chị, nghệ thuật là một công cụ chữa lành, là ngôn ngữ vô ngôn để giao cảm với thế giới.

Trin lãm “Hành trình” ca v chng ha sĩ Benjamin Schiller và Phùng Thanh Hà đưc khai mc ngày 27-9 ti Schiller River Club (28 đưng s 10, phưng Hip Bình, Th Đc, TP.HCM) và kéo dài đến ngày 27-10-2025.

Bên cạnh chị là người chồng Đức Beni, cũng vẽ trừu tượng. Nếu tranh của chị thấm đẫm tính huyền bí Á Đông, thì tranh của anh lại phản chiếu một tư tưởng chặt chẽ, lý trí, mang dấu ấn logic phương Tây. Anh không để cảm xúc trôi đi vô định, mà luôn tìm kiếm trong mơ hồ một sự dứt khoát, một khẳng định. Bút pháp của anh vì thế mang tính xác quyết – như một cái neo để giữ lại giữa biển mù sương.

Hai người – hai tâm thức đối nghịch: một người Á Đông giàu cảm tính, một người châu Âu lý trí; một người hướng đến sự buông lỏng, một người tìm sự khẳng định. Nhưng cũng chính trong đối nghịch đó, họ lại tìm thấy sự đồng điệu. Họ cùng sống, cùng sáng tác, và thậm chí có những bức tranh vẽ chung. Trên cùng một tấm toan, sự mơ hồ và sự minh định hòa quyện, không triệt tiêu nhau mà bổ sung cho nhau – như hai dòng chảy song hành”.

Cũng theo họa sĩ Ngô Lực, ở những bức tranh chung, ta thấy một nỗ lực hiếm có: sự hòa hợp giữa Đông và Tây, giữa nam và nữ, giữa tiếng nói nội tâm và hình ảnh biểu hiện bên ngoài. Đó là thứ hòa hợp không đến từ việc xóa bỏ khác biệt, mà từ việc để cho khác biệt được song hành và đối thoại. Thông điệp lớn nhất mà loạt tác phẩm của họ gửi đến người xem như một lời nhắc nhở rằng: chúng ta không cần giống nhau để hòa hợp, chỉ cần dám cùng nhau bước đi trong sự khác biệt”.

Anh Khôi

Bình luận (0)